Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vương Hoằng bế Trần Dung, nhẹ nhàng đặt nàng lên tháp.
Chàng nghiêng ở tháp, cầm tay nàng.
Nhìn nàng, khẽ thở dài một tiếng, thì thào gọi: “A Dung, là sai lầm , sai lầm .”
Môi của mím chặt.
Lúc , một tiếng la mắng vang dội truyền đến: “Chữa trị chữa trị là do ý , các ngươi là đám vô sỉ, chẳng lẽ từng qua thể bắp ép đại phu ?”
Tiếp theo, quát: “Các ngươi là của Tư Mã thất đúng ? Lại nhục lão phu như thế, đúng là thể nhịn nổi.” Nguyên chân nhân vốn là nho sinh, đủ thứ thi thư cử quá hiếu liêm, quan một tháng quải ấn rời , từ đó khổ sách thuốc, đóng cửa ba năm ngoài, đầu tiên tay chữa bệnh nan y mà ai thể chữa trị ở Trung Nguyên. Năm nay lão hơn 70 tuổi, y thuật giỏi giang, mười năm say mê tu đạo luyện đan thuật.
Cũng bởi , cho dù là mắng chửi , lão cũng vẫn vẻ nho nhã, chỉ giọng to rõ, tính tình nóng nảy.
Người theo bên cạnh Nguyên chân nhân vẫn đều khúm núm, hề phản bác nửa câu. Bọn họ dẫn Nguyên chân nhân tới ngoài cửa phòng, thi lễ : “Chân nhân, mời.”
Nguyên chân nhân lạnh một tiếng, đá văng cửa phòng , kêu lên: “Lão phu thật xem, là tiểu tặc nào trời cao đất dày.”
Lời của lão dứt, ánh mắt dính chặt bóng dáng màu trắng bên cạnh tháp .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-693-nguoi-von-phong-luu.html.]
Vương Hoằng từ từ đầu, thi lễ với Nguyên chân nhân mở to hai mắt, vẻ mặt dám tin, : “Lang Gia Vương Thất gặp qua Nguyên chân nhân.”
“Lang Gia Vương Thất?”
“ .”
Nguyên chân nhân bước tới Vương Hoằng, lão cúi đầu, mở to mắt Vương Hoằng, quát: “Bắt cóc lão phu là Vương Thất ngươi ?”
Mê Truyện Dịch
Vương Hoằng thi lễ, tao nhã : “Tình thế cấp bách, chỗ nào mạo phạm xin Nguyên lão chớ trách.”
Nguyên chân nhân lạnh. Lão trừng mắt Vương Hoằng, đầu về phía Trần Dung.
Thấy Trần Dung, Nguyên chân nhân lạnh : “Đây chính là đạo cô phong lưu khiến cho ngươi liều lĩnh đủ chuyện ?”
Vương Hoằng tươi , : “ .”
Nguyên chân nhân vẫn đang trừng mắt .
Vương Hoằng vái chào thật sâu, mỉm : “Hoằng thấy lời Nguyên lão từng , cuộc đời nếu gặp trượng phu thực thụ thì sẽ liều c.h.ế.t cũng nguyện cứu chữa cho . Vương Hoằng bất tài, tuy âm mưu quỷ kế, tuy nhiên, bày mưu nghĩ kế, trêu đùa Hồ nô, cũng đáng với mấy chữ trượng phu thực thụ. Lúc , chỉ cầu Nguyên lão nể tình mà cứu phụ nhân .”