Người Vốn Phong Lưu - Chương 699: Người Vốn Phong Lưu

Cập nhật lúc: 2025-08-08 05:39:53
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vương Hoằng để ý tới, gác mặt lên gáy nàng, thật lâu vẫn nhúc nhích.

Ngay khi Trần Dung tò mò đầu, giọng mũi của truyền đến: “Khanh khanh, cả đời của Hoằng sẽ phụ nàng.”

……

Trần Dung kinh sợ.

Nàng mở to hai mắt, tin lỗ tai của .

Qua hồi lâu, nàng run giọng, nghẹn ngào hỏi: “Chàng cái gì?”

Bất chấp mê , nàng đầu , chảy lệ cầu xin: “Thất lang, gì? Xin lặp nữa.”

Nàng mở to hai mắt, để mặc lệ rơi xuống theo khóe mắt: “Thất lang, xin , xin lặp nữa…… Chàng, thể để đoán lung tung , nhớ .”

Vương Hoằng cúi đầu, môi đặt lên giữa trán nàng.

Ôn nhu đặt một nụ hôn lên đó, nhẹ nhàng thật rõ ràng: “Khanh khanh, còn là …… Một ngày , nếm đủ phiền não thế gian .”

Chàng dời khỏi mặt nàng, ôn nhu nàng, nhắm hai mắt, hôn lên môi nàng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-699-nguoi-von-phong-luu.html.]

Hai lưỡi quấn lấy , tiếp xúc Vương Hoằng chậm rãi tách . Chàng nàng, khẽ : “Ta , cuộc đời sẽ phụ khanh.”

Mê Truyện Dịch

Một câu dứt, Trần Dung nghẹn ngào thốt tiếng.

Nàng đem mặt chôn trong lòng , vẫn nhúc nhích. Trong tiếng thút thít, đảo mắt lệ khiến y phục của ẩm ướt.

Vừa ch** n**c mắt, ngay cả đau đớn Trần Dung cũng quên mất, nàng chỉ ôm chặt , nỉ non.

Năm ngón tay của Vương Hoằng như thoi đưa, xuyên qua mái tóc dài của nàng, thấp giọng : “Ta trả thù bất luận kẻ nào.” Nghe thấy câu , tiếng nghẹn ngào của Trần Dung ngừng , nàng bắt đầu yên lặng lắng .

Giọng của tựa như gió nhẹ, nhỏ mà ấm áp: “Cửu công chúa chết, nhưng mà trong hoàng thất cũng nghĩ rằng nàng khó thoát khỏi cái chết.”

Nghe đến đó, Trần Dung đẩy , nàng ngẩng gương mặt đẫm lệ, từ vẻ vui mừng cùng hạnh phúc, dần dần chuyển thành thống khổ.

Nhìn , trong ánh mắt nghi hoặc của Vương Hoằng, Trần Dung thấp giọng : “Thất lang trúng độc ? Cửu công chúa bôi kịch độc lên đao, giải dược.”

Lúc , tựa hồ nàng hiểu , vì hôm nay Vương Hoằng khác thường như thế, rơi lệ mặt nàng, đồng ý với nàng, khiến nàng chờ mong đến …… Tất nhiên cũng sắp c.h.ế.t đúng ?

Trần Dung những lời , thấy Vương Hoằng rũ mắt , khỏi nhẹ nhàng , nàng rạng rỡ như ánh mặt trời, nghiêng đầu, Trần Dung với vẻ vô tâm: “Thất lang đừng để ý, mạng của vốn là vô tình nhặt . Ông trời thu , cũng đành kệ thôi.” Dừng một chút, giọng của nàng chuyển thành yếu ớt: “Thất lang đừng vì thương tiếc lời hứa hẹn như thế.” Nàng cất tiếng , còn thêm: “Một tháng chỉ ba mươi ngày, nào lâu dài như cả đời…… mà Thất lang cuộc đời sẽ phụ , A Dung thấy thật sự vui mừng.” Có lẽ nàng quá mức kích động nên khá nhiều, trong thời gian ngắn cảm thấy mệt mỏi chịu nổi, vì thế nàng chậm rãi xuống, từ từ nhắm hai mắt. Có điều nơi khóe mắt, hai giọt lệ như trân châu chầm chậm chảy xuống, thấm vạt áo của Vương Hoằng.

Loading...