Người Vốn Phong Lưu - Chương 706: Người Vốn Phong Lưu

Cập nhật lúc: 2025-08-08 05:40:39
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LVWYnJ7HL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vương Hoằng xốc chăn của nàng lên cùng xuống tháp. Chàng dựa tháp, tay vươn phía đỡ lưng Trần Dung, cúi đầu xuống, tóc đen như mực khẽ rủ: “Khanh khanh, sai lầm , thực sự sai lầm …… Nàng quên việc đó ? Coi như chuyện từng phát sinh ?”

Giọng của thật sự ôn nhu, trong ôn nhu còn sự mềm mại như bằng giọng mũi, ngữ điệu khiến cho cảm thấy mềm nhũn đến tận đáy lòng.

Trần Dung rủ mắt, nàng bụng của , một hồi lâu, rốt cục nàng chuyện, một khắc giọng của nàng khàn khàn nghẹn ngào: “Thất lang. Ngày đó Cửu công chúa đ.â.m trúng chỗ của .” Nàng chỉ miệng vết thương, lệ sóng sánh trong mắt: “Khi đó, thật sự đau, đau. Máu càng ngừng chảy xuống, đoản đao của nàng vẫn cắm ở đây, rút nhưng dám. Tiếp theo nàng rằng đao bôi kịch độc, nàng sẽ để cho sống sót. Khi đó, sợ, Thất lang, chết, tuyệt đối chết. Ta còn mang thai con của Thất lang mà? Thất lang của như thế, cốt nhục của nhất định cực kỳ thông minh cực kỳ tuấn tú. Sao thể kịp sinh để cho nó c.h.ế.t chứ?”

Hai hàng nước mắt dọc theo gương mặt trắng bệch chút huyết sắc của nàng chảy xuống, thấm trong chăn gấm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-706-nguoi-von-phong-luu.html.]

“Lúc , mắt choáng váng, cũng vững, xuống ngủ. Vì thế cảm thấy hoảng hốt, mấy năm nay mệt c.h.ế.t , lẽ c.h.ế.t cũng . Nghĩ như , càng ngủ. đó chợt nhớ , nếu Thất lang của c.h.ế.t thì sẽ thương tâm bao nhiêu? Chàng mạnh mẽ, bá đạo đến thế, thể cho phép Cửu công chúa g.i.ế.c như ? Vì thế nghĩ, , nếu Thất lang đắc tội với hoàng thất thì sẽ rơi đường cùng. Ta lao tới, khi ở gần Cửu công chúa, sợ nàng cảnh giác, còn tươi. Rốt cục khi đến gần nàng , rút đao , đ.â.m n.g.ự.c nàng .”

Nàng mở to hai mắt, nước mắt như trân châu chảy xuống, một giọt một giọt, một chuỗi một chuỗi.

Mê Truyện Dịch

Trần Dung nghẹn ngào, nức nở, vô lực, chua sót, thì thào : “Thất lang, rằng sẽ đau ? Chàng rằng yêu và hài tử đến thế nào ?”

Lúc giọng của nàng chút hoảng hốt, ánh mắt cũng chút trống rỗng, dường như đang chuyện với khí. Rõ ràng Vương Hoằng ngay tại bên nàng, rõ ràng đang ôm nàng, nàng lầm bầm giống như đang chỉ một .

Loading...