Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/AA6sdG3Unh
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vương Hoằng Trần Dung, trong lòng như ai bóp chặt. Chàng vươn tay đập một cái thật mạnh lên ngực, đảo mắt, buông lỏng tay, mở rộng hai tay ôm Trần Dung.
Thật cẩn thận ôm sát nàng, cúi đầu hôn lên hàng lệ mặt nàng, môi áp lên, nuốt từng giọt lệ trong miệng, Vương Hoằng thì thào : “A Dung, sai lầm , thực sự sai lầm .”
Mê Truyện Dịch
Từ ngày hôm qua đến sáng nay, câu nhận sai của vài . Trong lúc hoảng hốt, Vương Hoằng nhớ rõ, dường như đây là đầu tiên nhận sai. Lúc , cho dù chuyện khác cỡ nào, cũng nghĩ tới việc .
Nụ hôn của bối rối, hôn đến khi môi nàng lạnh như băng, dùng đầu lưỡi tách hàm răng của nàng, dò xét sâu bên trong. Vừa hôn nàng, hàm hồ : “A Dung, nàng thể như , nàng thể khiến cho đau lòng là tư vị gì, đó hề để ý đến. Nàng thể……”
Hiển nhiên thật sự hoảng, ngay cả việc bản động miệng vết thương của Trần Dung, ngay cả nước mắt của lẫn trong nước mắt của nàng cũng phát hiện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-707-nguoi-von-phong-luu.html.]
Vương Hoằng hôn Trần Dung, tham lam tiến sâu trong khoang miệng nàng…… Dường như mượn động tác cho đôi môi lạnh như băng của nàng trở nên ấm áp một chút, khiến cho nàng trở như ngày xưa, thản nhiên tươi với , vươn tay vòng ôm cổ .
Chàng thực sự sợ hãi, Trần Dung quyết tuyệt với hai , là lúc nàng mặc quần áo màu trắng nhảy giữa vạn quân. Khi tìm nàng, cầu nàng cùng , nàng mặc y phục màu trắng nhiễm m.á.u ánh tịch dương, ánh mắt xa xôi, lạnh lùng như thế.
Còn thứ hai khi nàng cầu bệ hạ, thỉnh bệ hạ cho nàng xuất gia, nàng cũng như thế. Tươi rõ ràng diễm lệ, ánh mắt lạnh lùng, xa xôi thể tới gần.
hai giống như lúc . Lúc đó tuy rằng khiếp sợ buồn bực, tuy rằng cũng đau lòng nhưng cảm giác đau lòng đó tính là cái gì? Cũng chỉ trừ cho qua thôi.
Chỉ lúc , đầu tiên cảm giác sự thấp thỏm lo âu…… Đêm nay, xử sự như bình thường, quẳng việc qua một bên, bình yên giấc ngủ, nhưng dù thế nào cũng thể ngủ nổi. Thắp nến lật sách , trong lòng phiền muộn càng sâu, bộ ánh trăng. Sau đó, trong lúc bất tri bất giác, tới ngoài phòng nàng.