Người Vốn Phong Lưu - Chương 709: Người Vốn Phong Lưu

Cập nhật lúc: 2025-08-08 05:40:59
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AA6v53KHZz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trần Dung ngơ ngác thầm nghĩ: Chàng là trưởng tử Vương thị cao cao tại thượng, rốt cục nguyện ý cưới , nguyện ý mạo hiểm tiến đến cứu , còn rơi lệ vì …… A Dung, hẳn ngươi thấy đủ , ? , trong lòng vẫn cảm thấy buồn bực bất mãn?

Nàng ngẩn ngơ đỉnh đầu, một hồi lâu, khàn khàn trả lời: “Thất lang.”

Trong lúc Vương Hoằng trầm mặc đáp , Trần Dung khẽ : “Thất lang, trong lòng khổ sở.”

Nàng chậm rãi cúi đầu, hề chớp mắt Vương Hoằng, vươn tay v**t v* khuôn mặt tuấn mỹ của , nàng thì thào : “Chàng rõ ràng cho phép chiếm nhiều thứ, nhưng vì vẫn cảm thấy khổ sở?”

Nàng thu tay, chậm rãi nhắm hai mắt, chậm rãi dịch khỏi lòng Vương Hoằng, từ từ xuống.

Nàng đưa lưng về phía , thấp giọng : “Ta suy nghĩ cẩn thận…… Thất lang, rời khỏi nơi , rời khỏi , một suy nghĩ một chút.”

Tay nàng bất tri bất giác xoa bụng. Trước nàng từng mang thai, cho tới bây giờ cũng , khi mang thai, trong lòng sẽ một cảm giác kiên định như thế. Rõ ràng lời rời khỏi Vương Hoằng, cảm thấy từng đợt buồn đau, nhưng nàng chỉ cần v**t v* nơi , đau đớn như kỳ tích giảm bớt nhiều.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-709-nguoi-von-phong-luu.html.]

Trong phòng trở nên lạnh lẽo.

Vương Hoằng cúi đầu, vẫn nhúc nhích Trần Dung chăm chú, môi mấp máy khẽ hỏi: “A Dung rời khỏi ư?”

Trần Dung lắc đầu, nàng thấp giọng : “Không , chỉ là suy nghĩ cẩn thận.” Nàng ngoái đầu Vương Hoằng, trong đôi mắt vẫn còn sót lệ lấp lánh, diễm mị bức . Khóe miệng cong lên, Trần Dung mà vẫn rưng rưng lệ, khẽ : “Thất lang mới , thế sự chuyện mỹ. vẫn là chấp nhận điều miễn cưỡng mà. Trong lòng mang theo đau khổ mà ở chung với , kỳ thật sẽ thấy mất hứng đúng ? Vậy để chúng tách xa một thời gian .”

Vương Hoằng lạnh lùng nàng, khàn khàn : “Nàng đang mang thai, dung mạo thế , còn cừu oán với hoàng thất, thể chạy ?”

Trần Dung , hoảng hốt khẽ , nàng cúi mặt, nhẹ giọng : “Không chút điền sản ở thành Nam Dương, Mạc Dương ? Ta sẽ đổi cách ăn mặc diện mạo, cùng Đại đến thành Nam Dương, trải qua cuộc sống nông thôn cũng .”

Mê Truyện Dịch

Nói như , cũng hẳn theo như lời của nàng chỉ rời một thời gian, mà là quyết tâm hai bất hòa, cứ như rời khỏi ?

Loading...