Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngoài sân, nhóm hộ vệ tỳ nữ vẫn lui tới như thường, bọn họ thấy Trần Dung thì đồng thời cúi đầu lui về phía . Tuy rằng cung kính, nhưng Trần Dung thật sự cảm thấy bọn họ đang trách …… Cũng đúng, ai mà vô duyên vô cớ tự đ.â.m một kiếm chứ? Việc cần nghĩ cũng là vì nàng.
Chỉ chốc lát, Trần Dung tới ngoài tẩm phòng của Vương Hoằng.
Bên trong vài tiếng lanh lảnh, hiển nhiên Vương Hoằng đang nghị sự. Hai hộ vệ dừng chân, nhẹ nhàng đặt kiệu xuống, tĩnh lặng chờ một bên.
Nghe thấy giọng của Vương Hoằng vang lên, Trần Dung khỏi dựng lỗ tai: “Thái Hậu thế nào ?”
Một giọng vang dội truyền đến: “Thái Hậu thuận theo buông tha. Bà với khả năng của hoàng thất tìm thấy vài hạ nhân, một nho sinh? Hẳn là lang quân giữa khó dễ.”
……
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-716-nguoi-von-phong-luu.html.]
Sau một lúc trầm mặc, giọng thấp mà suy yếu của Vương Hoằng vang lên: “Phải bảo vệ những cho . Nếu thương một nào thì sẽ hỏi tội các ngươi.”
“Vâng.”
Một khác tiến lên, : “Bẩm lang quân, từ ngày Quang Lộc đại phu mặc y phục màu đó, xuất hiện mặt thế nhân, nay trong thành Kiến Khang bộ ca kỹ cơ đều mặc y phục màu . Còn Địa Hạ Ám quán phát ngôn bừa bãi, nguyện lấy một vạn kim mua Quang Lộc đại phu, chỉ cần c.h.ế.t thì đều .” Dừng một chút, : “Ám quán phát ngôn bừa bãi, là chuyện hai tháng .” Hai tháng ? Khi đó Vương Hoằng và nàng còn trở thành Kiến Khang mà, lúc đó Địa Hạ Ám quán theo dõi nàng ?
Mê Truyện Dịch
Trần Dung rùng . Địa Hạ Ám quán thì nàng , nó tồn tại lâu, cũng bao nhiêu đại quý tộc, bao nhiêu tử Tư Mã thị tham dự trong đó. Ở đó ngươi thể đạt tất cả những gì . Có lời đồn đãi rằng, Lý Thái Hậu đường về phía nam mất tích, ở Địa Hạ Ám quán thấy nàng , khi đó nàng thành nô lệ để những phát tiết t*nh d*c. Vì nhi tử của Lý Thái Hậu c.h.ế.t vì bệnh tật, xưa nay nàng bồi dưỡng thế lực, tay với nàng bận tâm điều gì.
Giọng lạnh lùng của Vương Hoằng truyền đến: “Địa Hạ Ám quán?” Chàng tiếp lời: “Bọn họ thật sự cho rằng dám động nó ?”
Người nọ vội vàng : “Lúc lang quân ở đầu sóng ngọn gió, cần nhẫn nại một chút.”