Trần Dung lắc đầu, : “Không cần.” Nàng nhanh chóng trở về viện của .
Một ngày , bộ thành Nam Dương đều là tiếng hoan hô, khi tiếng hoan hô dần dần ngừng , là lúc chạng vạng.
Thái dương mới xuống núi, Trần Dung nghỉ ngơi ở trong phòng thì thấy bên ngoài truyền đến giọng trong trẻo của một thanh niên: “Trần thị A Dung ở đây ?”
Trần Dung ngẩn , nàng và Bình ẩu thoáng qua , lên đáp: “Ở đây.”
“Ra , tiểu tướng quân nhà tìm.”
Mê Truyện Dịch
Tiểu tướng quân?
Trần Dung càng kinh ngạc, nàng đưa tay vuốt tóc, cất bước , Bình ẩu vội vàng đuổi theo, : “Nữ lang, là rửa mặt chải đầu hẵng đến.”
Trần Dung lắc đầu, : “Là tướng quân thì việc luôn thích thống khoái, kiên nhẫn đợi lâu .”
Dứt lời, nàng đẩy cửa sân.
Bên ngoài sân, nhóm tỷ Trần Vi cùng mười mấy hầu đều ở đó, ánh mắt Trần Dung đảo qua các nàng, tìm kiếm xung quanh.
Vừa đưa mắt , nàng thấy một tàng cây liễu, bên trong là khôi giáp màu vàng, bên ngoài khoác một trường bào màu trắng, chắp hai tay lưng, ánh nắng màu vàng chiếu rọi xuống, gương mặt trắng trẻo tuấn mỹ gần như xinh ! Đây là một thiếu niên!
Vừa thấy là , Trần Dung nới rộng khuôn miệng nhỏ nhắn.
Thiếu niên đối diện gương mặt kinh ngạc của nàng, lòng nhe răng , phất phất tay, quát: “Đều lui !” Giọng vững vàng.
“Vâng.” Mấy chục sĩ bên cạnh lên tiếng trả lời lui phía .
Thiếu niên đầu, ánh mắt sắc bén về phía chúng nữ Trần Vi. Dù còn trẻ, nhưng ánh mắt mang theo một loại tử khí m.á.u tanh, chúng nữ cả kinh, vội vàng cúi đầu rời .
Chỉ chốc lát, một nơi rộng rãi như thế chỉ còn Trần Dung.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-72-nguoi-von-phong-luu.html.]
Thiếu niên đầu Trần Dung chăm chú, nhấc chân lên, về phía nàng.
Cậu đến cách Trần Dung ba bước thì ngừng . Nghiêng đầu, thiếu niên đánh giá nàng từ xuống , miệng hé, hừ : “Mới chỉ một thời gian, chợt sống mệt mỏi chịu nổi, đến mức a dua đàn tặng Vương Thất lang khúc Phượng Cầu HSo?” Ngữ khí căm giận, trong ánh mắt lửa giận đang thiêu đốt.
Trần Dung trừng mắt một cái, miệng khẽ nhếch, cũng là hừ một tiếng: “Cũng chỉ mấy tháng, một tiểu thí hài trở thành tiểu tướng quân , là Nhiễm Mẫn đáng thương mới tặng cho vị trí đấy chứ?”
“Xì! Ta là con cháu trong hệ Tôn Trọng của Giang Đông, trong cơ thể chảy dòng m.á.u thiện chiến!”
Thiếu niên hiển nhiên căm tức, gương mặt tuấn tú trắng trẻo trở nên đỏ bừng.
Trần Dung thấy bộ dạng thở phì phì, nhịn bật , vươn tay nắm tay , sóng mắt khẽ lưu chuyển, sẵng giọng: “Được , dũng vô cùng, chỉ trêu thôi , thật đúng là dễ tức giận, hì!”
Nàng như thế, lửa giận của thiếu niên cũng tan thành mây khói. Tay duỗi , nắm mạnh cổ tay nàng, về phía sân viện của nàng.
Đi vài bước, liếc Trần Dung một cái, : “Trần thị A Dung, thu liễm một chút chứ? Hiện tại trong thành Nam Dương, nhắc tới , đúng là một đống chuyện lùm xùm mà!”
Tuy ngữ khí , nhưng thiếu niên nắm tay nàng ôn nhu hữu lực, dường như mượn động tác , thở ấm áp của tẩy trừ lạnh lẽo phủ đầy nàng.
Trần Dung nghiêng đầu thiếu niên . Hiện giờ đúng là lúc mặt trời lặn về phía tây, ánh nắng chiếu rọi khôi giáp màu vàng của , hào quang sáng ngời lóa mắt bức . Kim loại lạnh lẽo cứng rắn, xứng với gương mặt tuấn mỹ trắng trẻo của , thật sự một vẻ khác biệt, giống cực dương, giống cực nhu.
Khi Trần Dung đánh giá , thiếu niên cũng đầu nhếch miệng , đắc ý hỏi: “Thế nào? Ta như , là tuấn mỹ bất phàm giống như thiên thần ?” Dừng một chút, bổ sung: “Giọng của đổi , dễ ? Hiện tại giọng êm tai khiến cho thích ?”
Nhìn bộ dạng đắc ý dào dạt, Trần Dung rốt cuộc nhịn nổi, che miệng bật tiếng.
Nghe thấy tiếng của nàng, thiếu niên rung đùi đắc ý: “Kỳ thật cần , đường đến bộ tiểu cô trong thành Nam Dương đều ngắm ngây ngốc nha. Ta mở miệng, tiểu cô còn thét chói tai tiếng đó.”
Trần Dung đang vui vẻ, thiếu niên đột nhiên đầu nàng chằm chằm, cả giận : “Chẳng lẽ đúng như ?”
Trần Dung ngẩn , lập tức thu hồi tươi , dùng sức gật đầu, : “Tất nhiên, tất nhiên, Tôn tiểu tướng quân tuấn mỹ bất phàm, thật sự tư thế của loài rồng, dũng mãnh như Lữ Bố, tài năng như Gia Cát Lượng.”
Thiếu niên đang vui vẻ, thấy âm cuối nàng kéo dài , nhất thời cảm thấy ảo não. Lập tức kéo hai tay nàng phía lưng, lớn tiếng : “Giỏi cho nữ lang , dám trêu đùa ?”