Người Vốn Phong Lưu - Chương 759: Người Vốn Phong Lưu

Cập nhật lúc: 2025-08-08 05:46:50
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đây đều là ích lợi do chịu giáo dục trong nhiều năm.

mà, ngay đó, điên cuồng!

Mê Truyện Dịch

Phụ nhân , khi hai quân đang đối chọi, nàng mặc bộ quần áo màu trắng nhằm về phía trận doanh Hồ.

Nàng đang tìm cái chết!

Vì nàng mất trong sạch cho , cho nên nàng tìm cái chết!

Vương Hoằng tê rống một tiếng: “Không —-”

Không! Nàng thể đối xử với như , rõ ràng nàng yêu , rõ ràng nàng yêu mà!

Không! Nàng thể c.h.ế.t , thích nàng, thật sự thích nàng, thể cho nàng phú quý thể diện, vì nàng giống các nữ nhân khác?

Không! Nếu nàng c.h.ế.t thì bây giờ!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-759-nguoi-von-phong-luu.html.]

Nhìn bóng trắng xông giữa vạn quân, yếu đuối kêu gào, thật lâu mới phát hiện bản rơi lệ đầy mặt.

Lúc mới phát hiện thể rời khỏi nàng! Chàng đây là yêu , chỉ là, nếu mất nàng, cuộc sống của giống như ai hủy hoại! Cho dù công thành danh toại cũng ý nghĩa gì.

Mọi thứ đều còn ý nghĩa gì!

Chàng yếu đuối rơi lệ cắn răng thề: Chỉ cần nàng chết, nàng sẽ ở đó! Chàng yêu, nàng cũng yêu! Chàng sẽ buông tay, nàng vĩnh viễn rời ! Cho dù xuống hoàng tuyền, cũng sẽ nắm tay nàng!

Từ nay về , cho phép của nàng rời , tuyệt đối cho phép!

Đây là Nam Sơn, xưa nay nổi tiếng là phong cảnh u lệ, kì tú. Hiếm khi một ngày xuân nắng , hơn mười tử thiếu niên mặc hoa phục mang theo ca kĩ, cơ cùng bọn hầu từ từ bước xuống xe ngựa. Nhìn núi rừng sâu thẳm mắt, một thiếu niên tú lệ trắng trẻo : “Nơi đây tĩnh lặng hoang vu, thật .” Hắn chuyển mắt sang mĩ thiếu niên mặc hoa phục ở phía bên một cái, hì hì : “Tô Cánh, cố ý tới đây, đó là bởi vì trong lòng của ?” Tô nhưng ôn nhu, ngước tầng tầng núi rừng, thấp giọng : “Người trong lòng?” Nhắc đến đó, chậm rãi , vẻ mặt chút phức tạp.

lúc , một thiếu niên tuấn mỹ quát với giọng trầm thấp: “Đi thôi.” Hiển nhiên là thủ lĩnh của đám , mở miệng, lập tức an tĩnh , theo phía , theo sơn đạo hướng về phía .

Vừa leo núi, nhóm thiếu niên đàm thi luận đạo, cũng chút phong nhã. Ngẫu nhiên một câu thơ thốt khỏi miệng, nhóm ca kỹ theo giơ tiêu sáo lên thổi. Tiếng nhạc du dương phiêu đãng trong núi rừng. Tiếng nhạc thản nhiên, tiếng dứt, một thiếu niên cao giọng ngâm xướng: “Cử mục hồ sơn giai diễm sắc.” Hắn chuẩn sẵn sàng, chỉ ngâm một câu thơ như thế. Sau khi xong, ngẩng đầu, nghĩ quanh co nửa ngày, thở dài một tiếng, đầu hỏi: “Chư vị, câu nên thế nào đây?” Hắn hỏi, vài tiếng đồng thời truyền . Mà trong tiếng , một tiếng mềm mại non nớt của trẻ con vang lên vẻ vô cùng chói tai.

Loading...