Tạ Uyển rũ mắt nhỏ: “A Khối đa tâm .”
Dứt lời, nàng cẩn thận ngắm hai hài tử .
Nhìn thấy cất bước tiến lên, đứa nhỏ cách đó 10 bước quát to một tiếng: “Đứng ! Toàn bộ cho !”
Tiếng quát của nó trung khí mười phần, điều vẫn còn quá bé, đoàn phận của nó, lập tức đều tươi , đó tiếp tục cất bước về phía .
Nam hài ảo não, bé xoay vội vàng kêu lên: “Ca ca, mau phát tên lệnh gọi Đại đây.”
Nam hài cách đó trăm bước vội vàng đáp: “Đại xuất môn .”
Mê Truyện Dịch
“Vậy bây giờ?”
“Dùng một địch trăm?”
Nam hài cách đó 10 bước nghiêng cái đầu nhỏ suy nghĩ một hồi, lắc đầu, kêu lên: “Không nên nên, phụ , địch nhiều ít, địch mạnh yếu, địch ngoan tuyệt mềm mỏng, chiêu thể dùng.”
Lần , hài tử cách đó trăm bước cũng thế nào cho . Nó cũng nghiêng đầu suy nghĩ.
Hai nam hài đều ở nhánh cây, đều giống như ngọc, đều nghiêm trang bày tư thế suy nghĩ giống như đúc, thật sự buồn .
Nhịn , chúng nữ đều khanh khách tiếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-765-nguoi-von-phong-luu.html.]
Vương Khối cố nhịn , nàng lớn tiếng kêu lên: “A Lăng A Túc, các chớ hồ nháo. Ta , là Thập Cửu tỷ của các mà!”
Nàng xong còn bước vài bước, nâng đầu về phía hai hài tử, vẻ mặt nghiêm túc.
Lần , hai hài tử đồng thời cúi đầu, về phía nàng .
Nhìn chằm chằm Vương Khối, hai hài tử thoáng qua cúi đầu cẩn thận .
Bọn họ ngắm nghiêm túc, bộ dạng nghiêng đầu nhướn mày suy nghĩ thật sự đáng yêu.
Bởi , trong đám bật tiếng nho nhỏ.
Một hồi lâu, nam hài cách đó hơn 10 bước Vương Khối, cất giọng non nớt hỏi: “Vì ngươi tới đây?”
Vương Khối nhíu mày, kiên nhẫn : “Ta là tỷ tỷ của các , các chuyện nên cung kính chút.”
Nam hài tựa hồ vì nàng chuyển đề tài chút bất mãn, bé kêu lên: “Vì ngươi tới đây?”
Nói mấy chữ , bé còn vung vẩy cây cung nhỏ trong tay, uy h**p đặt tên lên, tư thế chuẩn b.ắ.n tên.
Vương Khối chút căm tức, nàng kêu lên: “Các là Vương Lăng, Vương Túc đúng ?”
Hai hài tử còn trả lời, đường nhỏ cạnh triền núi truyền đến một giọng trong trẻo của thiếu niên: “Bọn nó đúng là Vương Lăng Vương Túc.”