Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5AiF7oI7MZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đảo mắt, nàng tức giận, bổ sung một câu: “Với diện mạo đó của Trần thị A Dung, trong thiên hạ chỉ Thất thúc thích mà thôi.”
Nàng sinh oán hận với Vương Hoằng, xưng hô từ Thất lang biến thành Thất thúc của .
Vương Khối cũng cảm thấy phiền chán về Vương Hoằng nên bao biện, chỉ thở dài: “Đi thôi. Cứ đây cũng ý nghĩa gì.”
Mê Truyện Dịch
Hai Tạ Uyển và Vương Khối ở Nam Sơn nghỉ ngơi tròn hai ba ngày buộc lên đường, tàu xe mệt nhọc, hai thiếu nữ tử vốn khỏe mạnh lắm, bởi đường về, các nàng cơ hồ là năm dặm thì nghỉ ngơi năm dặm.
Hành tẩu chậm chạp như thế, khi các nàng đến ngoài thành Kiến Khang là 4 tháng .
Khi đến vẫn là mùa xuân, khi trở về là diễm dương cao chiếu, hoa sen bắt đầu lụi tàn.
Nhìn sắc xanh um tươi bốn phía, Tạ Uyển thì thào : “Cảm giác giống như trải qua mấy năm .”
Vương Khối đầu nàng một cái, lắc đầu nhỏ: “Cái gì mà mấy năm, mới chỉ tháng tư mà thôi.” Trong giọng tràn ngập vui sướng cùng chờ mong khi về nhà.
Xe ngựa bắt đầu gia tốc.
Khi đến thành Kiến Khang là lúc chạng vạng, thái dương rực rỡ trôi về phía tây, bầu trời xanh lam từng cụm mây tản theo gió bắt đầu tụ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-788-nguoi-von-phong-luu.html.]
Đang , đột nhiên Vương Khối cất tiếng hỏi: “Bọn họ đang cái gì ?”
Tạ Uyển vẫn đang cúi đầu ưu tư, ngẩng đầu lên.
Vừa ngẩng đầu, nàng đối diện với vô ánh mắt si mê mà chuyên chú ở hai bên ngã tư đường.
Khóe môi Tạ Uyển khẽ nhếch, nàng nhạt, tư thái mạn diệu vươn tay vuốt tóc mai nơi thái dương, trong lòng thầm nghĩ: “Tất nhiên bọn họ đang ngắm !”
Vốn nàng còn chút bất an, trong bốn tháng tàu xe mệt nhọc, tinh thần buồn bực khiến cho khí sắc sút giảm, da thịt vốn trắng nõn cũng sạm . giờ phút đối mặt với nhiều ánh mắt si mê như thế, Tạ Uyển chỉ cảm thấy mỏi mệt cùng u buồn đều trở thành hư .
Nhịn , nàng duỗi ngón tay ngọc thon dài, vén một lọn tóc mai tai.
Nói thật , ánh mắt thật sự si mê, chuyên chú, hề chớp lấy một , con ngươi ngơ ngốc si ngác cho Tạ Uyển vô cùng vui sướng, chút thụ sủng nhược kinh.
Bởi vì dạng đãi ngộ đây nàng bao giờ hưởng qua.
Thời đại kỳ quái, thời Hán và Tam quốc, một mỹ nữ tuyệt sắc xuất hiện, nhất định thành sẽ xôn xao. đến thời đại , hầu như còn cảm giác gì đối với mỹ nữ tuyệt sắc nữa.