Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LVWYnJ7HL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiếng bước chân nhẹ nhàng truyền đến.
Chỉ chốc lát, một góc áo bào trắng xuất hiện ở mắt .
Nhìn tiểu tử thúc thủ mà , một lời, giọng trong trẻo nhưng lạnh lùng của Vương Hoằng vang lên: “Biết sai ở ?”
Thiếu niên trả lời: “Dạ .”
“Nói.”
“Nhi tử gặp gỡ Tạ Hạc Đình của Tạ thị, thì nên cẩn thận hồi tưởng lời phụ qua, liên quan đến tính tình cách việc của , như trong lòng phòng , sẽ chịu nhục.”
“Còn gì nữa?”
“Nhi tử nên suy bụng bụng , chú ý nhiều chi tiết hơn nữa. Nhi tử chạy đến Kiến Khang, vây quanh mới phát hiện diện mạo của quá , đây là nên phạm .”
Không vì , tiểu tử tới đây, trong giọng mang theo một chút oán niệm.
Vương Hoằng lạnh : “Con còn đang trách mẫu con giấu giếm lừa gạt ?”
Thiếu niên lắc đầu, than thở: “Mẫu vốn trí tuệ, sai.”
“Vậy , thì ai sai?”
Thiếu niên phát hiện mất nhiều sức lực mới trợn to mắt, trầm giọng : “ ở phụ .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-798-nguoi-von-phong-luu.html.]
Vương Hoằng thản nhiên hỏi: “Nói một chút.”
Ngữ khí của thiếu niên vẫn bình thản: “Mẫu từ nhỏ trách cứ về diện mạo của nhi tử, mỗi khi phụ thấy cũng sửa .”
Vương Hoằng chậm rãi ở tháp, thản nhiên : “Sinh là trưởng tử của Lang Gia Vương thị, từ nhỏ chuyện con học đầu tiên, đó là thông qua phán đoán của bản mà nhận lời khác là thật giả. Phụ sửa đúng, đó là sai lầm ?”
Thiếu niên thúc thủ giáo huấn.
Vương Hoằng hỏi: “Bị năm canh giờ ở Như thành, cảm giác như thế nào?”
Thiếu niên cúi đầu, vô tình : “Có ai cảm giác.”
“Ai cảm giác? Bộ dạng chịu chi cho thiên, khác thưởng chi duyệt chi, liên quan gì đến con ? Xuống núi nửa năm, vẫn học tư thái khí định thần nhàn!”
Ngữ khí nghiêm khắc, đây là Vương Hoằng đang phê bình.
Từ nhỏ, tính cách của vốn bốc đồng, Vương Hoằng sửa đổi nên tốn ít tâm sức nhưng mãi cho đến hiện tại, vẫn thể khiến Vương Hoằng lòng.
Nhìn con chăm chú, Vương Hoằng hỏi: “Sau khi thoát vây, nghĩ tới việc hồi báo lang quân Tạ gia ?”
Thiếu niên nhanh chóng gật đầu, khẽ chuyển mắt, : “Hiện tại thời cơ.”
Mê Truyện Dịch
“Vậy ?”
“Ngày đó trở về Kiến Khang, nếu như con theo, nhất định sẽ khiến vạn chú mục. Hồi báo thì chờ một chút thời gian.”