Người Vốn Phong Lưu - Chương 801: Người Vốn Phong Lưu

Cập nhật lúc: 2025-08-08 05:51:37
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cậu lắc đầu, lạnh lùng : “Sỉ nhục ở Như thành, nếu con giải quyết, tất sẽ thành đại hận!”

Khi lời , mắt hiện lên bộ dạng phong lưu thanh thản của Tạ Hạc Đình.

Vương Hoằng lẳng lặng con, nhẹ giọng : “Im lặng chút.”

Một lời thốt , hai tiểu tử vội vàng che miệng.

Vương Hoằng cả ba hài tử, thản nhiên : “Tộc trưởng phái đến đây, đón các con trở Kiến Khang, chấp thuận .”

Lời dứt, Trần Dung thất thanh kinh hô, Vương Hiên gật đầu, hai đồng tử đồng thời hô to gọi nhỏ: “Phụ , sinh một oai hùng thì cũng nên trách cứ chúng con chứ!”

“Phụ , thể độc chiếm mẫu !”

“Phụ , con bao giờ trốn trong chăn của mẫu nữa .”

“Phụ , con cũng dùng vuốt mèo vẽ hình hoa mai lên thường phục của nữa .”

Thấy hai hài tử thao thao bất tuyệt nhận sai, khóe miệng Vương Hoằng co giật, hắc y nhân trợn mắt há hốc mồm lắng , nhịn dựa sát Vương Hoằng : “Lang quân, thể chịu đến bây giờ mới đuổi mấy tiểu tử , thuộc hạ thật sự bội phục!”

Lời nịnh hót thốt , khóe miệng Vương Hoằng giật giật.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-801-nguoi-von-phong-luu.html.]

Vương Hoằng quyết định, việc di chuyển lên lịch trình.

Trần Dung mãi mới chờ trưởng tử về nhà, thể để bọn nó rời lúc ? Trải qua vài ngày suy nghĩ, cuối cùng rốt cục quyết định hai tháng , phu thê sẽ đưa ba nhi tử tới Kiến Khang, ở mấy hôm về.

Người một nhà tách ngay, dù là Trần Dung mấy tiểu tử đều cảm thấy thả lỏng.

Nữ nhi Trần Dung đang lớn lên từng ngày.

Được 2 tháng tuổi, hài tử còn vẻ ngoài mặt nhăn da đỏ giống như con khỉ nhỏ nữa.

Trong thư phòng, Trần Dung ngắm nữ nhi càng ngày càng trắng nõn, nhịn bế nó tới phía Vương Hoằng đang lách bàn.

Vương Hoằng đang bận bịu thấy thê tử bàn thôi, thì nhíu mày hỏi: “Chuyện gì?”

Trần Dung đặt nữ nhi xuống, để khuôn mặt nhỏ nhắn của nó đối diện với Vương Hoằng, thấp giọng, bất an : “Phu chủ, xem tiểu cô nương giống ai?”

Vương Hoằng liếc mắt một cái, trong ánh mắt sáng trong mang theo lạnh lùng, thản nhiên : “Giống .”

Chàng nhíu mày Trần Dung, : “Nàng nghĩ vớ vẩn cái gì ?”

Mê Truyện Dịch

Tươi của Trần Dung gượng gạo, nàng cúi đầu ngắm nữ nhi trong lòng, nhỏ giọng : “Hài tử còn nhỏ như mà hai hàng lông mày đen thẳng dày, đôi mắt sáng mà lạnh lùng, môi mỏng, thường nháo.”

Loading...