Người Vốn Phong Lưu - Chương 802: Người Vốn Phong Lưu

Cập nhật lúc: 2025-08-08 05:51:45
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nàng nuốt nước miếng, với vẻ bất an: “Phu chủ, ba hài tử khi nào trúng , nữ nhi của chúng sẽ diện mạo oai hùng?”

Không thì Vương Hoằng vốn thèm để ý nhưng lắng , nhíu mày , cúi đầu cẩn thận đánh giá nữ nhi vài .

lúc , hài tử cũng đang ngẩng đầu phụ .

Đôi mắt sáng trong như nước, lấp lánh ánh lưu ly, khiến cho ánh mắt nó quá mức bình thản, thậm chí lạnh lẽo.

Khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn, hai hàng lông mày quả thật thẳng đen, cộng thêm tóc m.á.u đen tuyền mượt mà, hài tử giống một tiểu lang.

Dần dần, Vương Hoằng càng nhíu chặt mày, một hồi lâu, mới : “Hài tử lớn lên giống gia gia của nàng.”

Vương Hoằng hề chớp mắt nữ nhi, chậm rãi : “Không một hài tử nào diện mạo hợp ý .” Giọng chút vô lực.

Trần Dung đang đáp lời, tiếng bước chân nhẹ nhàng hỗn loạn truyền đến.

Khi tiếng bước chân rơi tai, Vương Hoằng ngả về phía , buông quyển sách trong tay xuống, mà Trần Dung mang theo vẻ mặt từ ái.

Mê Truyện Dịch

Tiếng bước chân lon ton chạy đến, còn cửa, giọng non nớt của hai đồng tử giống như đúc vang lên: “Ta mẫu ở đây mà.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-802-nguoi-von-phong-luu.html.]

“Đó là đương nhiên, mẫu ở bên, phụ sẽ nhiều, tươi nịnh nọt, lúc nào gió thổi thì áo trắng bay cũng phất phơ hơn.”

Đây là khen ngợi là chê đây? Vương Hoằng hít sâu một . Từ lúc mấy tiểu tử bắt đầu , hít sâu trở thành thói quen của .

Hai tiểu tử vội chạy . Bọn họ thấy Trần Dung và tiểu trong lòng nàng thì đều đồng thời kêu lên vui mừng.

Hai đồng tử một trái một vọt tới mặt Trần Dung, mỗi đứa ôm một bên đùi nàng: “Mẫu , bọn con thăm .”

Trần Dung nở nụ , nàng cẩn thận đặt nữ nhi xuống tháp.

Nữ nhi đặt xuống, hai đồng tử bổ nhào hai bên bé.

Trần Dung thoáng qua nhũ mẫu, ý bảo nàng để ý trông chừng nhẹ bước phía Vương Hoằng.

Nhẹ nhàng xoa bóp bả vai cho , Trần Dung thấp giọng : “Lần trở về Kiến Khang chỉ sợ sẽ khiến nhiều chú ý.”

Dừng một chút, nàng thở dài: “Có khi ngẫm vẫn thấy sợ hãi.”

Vương Hoằng ôn nhu vỗ về tay nàng, đang an ủi, Vương Túc bỗng hét lớn: “A Lăng A Lăng, xem tiểu , lông mày của thật thú vị nha.”

Loading...