Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cậu chỉ là chưởng quầy trốn ở phía !
Một lời thốt , chưởng quầy kinh hãi, ngay lập tức, hai gã hộ vệ chút do dự lên, bước đến bên cạnh chưởng quầy, túm vạt áo . Thấy kêu to, một hộ vệ khác vò khăn trải bàn, nhét trong miệng chưởng quầy.
Vương Hiên lạnh lùng : “Trong một khắc, nào sai sử!”
Cậu thèm nhắc tới thịt lợn rừng vấn đề thế nào trực tiếp định tội chưởng quầy .
Thấy như thế, trong tửu lâu hai mặt , cũng lộ vẻ đành lòng.
Hộ vệ kéo chưởng quầy phía nhanh trở . Đẩy chưởng quầy ngã mặt Vương Hiên, một hộ vệ tới, thấp giọng với Vương Hiên mấy câu.
Lắng , sắc mặt Vương Hiên trầm xuống, hỏa diễm phẫn nộ bùng cháy trong mắt .
Trầm ngâm một hồi, Vương Hiên vung tay lên, lạnh giọng : “Ra ngoài .”
Tuy rằng đang đói, nhưng đồ ăn rõ ràng vấn đề, tất nhiên thể ăn nữa. Khi Vương Hiên vung tay lên, bao gồm cả Vương Hoằng và Trần Dung đều dậy.
Khi bước lên xe ngựa, Vương Hiên lệnh: “Gắn dấu hiệu của gia tộc lên.”
Mê Truyện Dịch
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-808-nguoi-von-phong-luu.html.]
Chúng hộ vệ rùng , lập tức đáp: “Vâng.”
Trong nháy mắt khi dấu hiệu Lang Gia Vương thị gắn lên, bốn phía ồn ào đùa đều im bặt. Vô ánh mắt ngó trong một khắc trở nên kính sợ mà ngưỡng mộ.
Phía đám , một thiếu niên yếu đuối ngã phịch xuống đất, run giọng hỏi: “Đích mạch của Lang Gia Vương thị?”
Hai hộ vệ vội vàng nâng thiếu niên dậy, im lặng một lát, một hộ vệ trung niên thấp giọng : “Người mặc áo trắng là Lang Gia Vương Thất, mỹ thiếu niên chính là trưởng tử của Vương Thất.”
Lời thốt , bốn phía trở nên tĩnh lặng.
Rất lâu đó, thiếu niên khàn khàn : “Bọn họ là Đại ca……” Mới đến đây, nghĩ đến chưởng quầy rơi tay Lang Gia Vương thị thì nghẹn lời.
Ngay lập tức, thiếu niên vội vàng với một thanh niên tuấn nhã, phong độ, sắc mặt tái nhợt: “Đại , chạy . Rời khỏi nơi , đến Kế thành, đến Lạc Dương ! Dù Lang Gia Vương Thất cao cường, chẳng lẽ còn thể vươn tay đến tận cảnh nội Hồ mà bắt ?”
Lắng , thiếu niên lắc đầu. Lúc , một trung niên : “Vô dụng thôi.”
Người trung niên tiếp lời: “Năm đó, của chúng chỉ một câu nguyện lấy vạn kim mua Quang Lộc đại phu, Vương Thất diệt trừ bộ Địa Hạ Ám quán ở thành Kiến Khang, Ám quán tổn thất đến bảy phần nguyên khí, đến nay vẫn phục hồi như cũ.”