Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/AA6v53KHZz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vương Hiên trầm tư đánh xe khỏi phủ, chỉ chốc lát, gọi: “Mẫu ?”
Trần Dung đáp nhẹ một tiếng.
Vương Hiên trầm thấp : “Những mới cúi đầu khom lưng, cung kính thận trọng với quản sự , ngay cả hộ vệ hạ nhân bên cạnh, bọn họ cũng dám coi thường.”
Cậu nhíu mày, từ từ : “Mẫu vốn là mà bọn họ thể lên nhưng những kiêng nể gì mà chê , loại nhục nhã con thể nhẫn nhịn nổi.”
Mê Truyện Dịch
Dừng một chút, : “Mẫu , con cần lập uy cho !”
Một hồi lâu, Trần Dung cảm động, giọng với vẻ thỏa mãn truyền đến: “Uh.”
Nàng , con sai, bản là thê tử của Vương Thất lang, ngay cả khi tâm yêu thương, sinh cho ba nhi tử vĩ đại nhưng ở trong mắt nhiều , bọn họ vẫn thói quen dùng ánh mắt coi thường, khinh bỉ nàng.
Dù sống tại thành Kiến Khang, nhưng uy vẫn lập.
Nghe thấy mẫu thỏa mãn ‘Uh’ một tiếng, cảm giác mẫu bắt đầu chuyên tâm đánh giá cảnh sắc chung quanh, nhất thời Vương Hiên nên tức giận là buồn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-828-nguoi-von-phong-luu.html.]
Không mẫu của tốn nhiều tâm tư vốn chỉ là một đơn giản. Mỗi khi chuyện gì, mở miệng biểu đạt ý kiến, nàng cảm thấy con đem tiếp nhận việc vì thế thể quan tâm đến, cứ thế buông bỏ chuyện đang suy nghĩ dở dang, thậm chí quên sạch mảy may.
Mẫu bộ dạng để tâm đến sự như thế cho Vương Hiên khi cảm thấy, ba từ lúc còn nhỏ bắt đầu gánh trọng trách lưng, phụ thúc giục, mà là mẫu bức bách tạo nên.
Xe ngựa gắn dấu hiệu gia tộc hành tẩu đường phố cho dù là Trần Dung là Vương Hiên đều cảm thấy thoải mái.
Đi một lúc, Vương Hiên cũng bắt đầu đưa mắt ngắm xung quanh.
Khi xe ngựa chạy Nam Hạng, rẽ một con ngõ nhỏ âm u, phía là ngõ cụt, khỏi ngừng .
lúc , một bóng đến, trong nháy mắt, bóng tao nhã nhảy lên xe ngựa, an xuống bên cạnh Vương Hiên.
Đột nhiên xa lạ vọt tới, Vương Hiên giật , vung roi ngựa trong tay, theo bản năng quát lên: “Ai?”
Trả lời là giọng trầm thấp dễ : “Tất nhiên là mà tiểu lang mong nhớ.”
Dứt lời, gương mặt tuấn mỹ đầu , ung dung về phía Vương Hiên.