Người Vốn Phong Lưu - Chương 829: Người Vốn Phong Lưu

Cập nhật lúc: 2025-08-08 05:55:01
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

A?

Người rõ ràng là Tạ Hạc Đình!

Vương Hiên kinh hãi, hít một , nhịn kêu lên: “Ngươi, ngươi, là ngươi?”

Nghe thấy giọng chút bối rối của con, Trần Dung vén rèm xe.

Lần , bốn mắt .

Nghiêm túc đánh giá Trần Dung, Tạ Hạc Đình hướng nàng vái chào, thẳng nàng mỉm hỏi: “Hơn mười năm gặp, A Dung khỏe ?”

“Khỏe.”

Trần Dung lúng lúng túng đáp. Nàng nam tử tuấn mỹ mắt vẫn tuấn dật phong lưu, vẫn phiêu nhiên đó, một hồi lâu mới : “Quân thì , quân khỏe ?”

Tạ Hạc Đình vẫn luôn đánh giá nàng, tươi : “Chưa từng nhiễm bệnh, từng gây sóng gió, sống yên đến nay, tất nhiên là thứ đều .”

Nói tới đây, trong ánh mắt hoảng hốt ngắm Trần Dung thêm chút ôn nhu: “So với lúc xưa, A Dung còn hơn.”

Thật ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-829-nguoi-von-phong-luu.html.]

Bất cứ nữ nhân nào trong thiên hạ thế câu đều cảm thấy vui mừng, Trần Dung cũng ngoại lệ. Nàng vươn tay xoa mặt, đỏ mặt mỉm .

Đảo mắt, nàng nghĩ tới gì đó, lập tức Tạ Hạc Đình chăm chú hỏi: “Lang quân tới đây, là vì điều gì?”

Tạ Hạc Đình ha ha , lộ hàm răng tuyết trắng, chậm rì rì : “Tất nhiên là vì nhi tử của A Dung mà đến.” Vừa , đặt tay lên thắt lưng Vương Hiên, khi khiến cho thiếu niên đỏ mặt, chậm rãi đầu, liếc mắt đưa tình tới gần , với giọng ôn nhu: “Lời của Hiên tiểu lang, suy nghĩ lâu. Càng nghĩ, càng cảm thấy trúng tim đen của .”

Hắn nghiêng về phía , hô hấp ấm áp thổi mặt Vương Hiên, hai mắt đưa tình, quả thực cách cùng lắm chỉ ba tấc.

Tư thế cho Vương Hiên ngừng ngả về phía , suýt nữa gãy lưng, Tạ Hạc Đình đa tình, hàm hậu : “Hiếm khi tiểu lang xuất môn, bằng, chúng dạo phố, cũng để thế nhân chứng kiến tình duyên giữa và tiểu lang?”

Mê Truyện Dịch

Oanh!

Gương mặt tuyệt mỹ của Vương Hiên trong nháy mắt đỏ bừng.

Rốt cuộc thể khống chế bản , đánh một chưởng thật mạnh về phía Tạ Hạc Đình, thét to: “Cút!”

Cùng với từ ‘Cút’ của Vương Hiên, Tạ Hạc Đình lên tiếng trả lời tung nhảy , tiếng thanh nhã vẫn còn phiêu đãng. Sau đó, vững vàng đầu ngựa.

Y bào phất phơ theo gió.

Tươi lộ hàm răng tuyết trắng, hai mắt Tạ Hạc Đình âm trầm, vui vẻ: “Có thể Hiên tiểu lang , như phàm là khác dám vì dám vì , cố tình dám tưởng dám vì. Hơn nữa, như một đam mê lớn, ở mặt trong thiên hạ, việc luôn tùy hứng trở thành phong trào lưu danh.”

Loading...