Người Vốn Phong Lưu - Chương 83: Người Vốn Phong Lưu

Cập nhật lúc: 2025-08-08 04:18:26
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trần Nguyên cứng đờ.

Đảo mắt, nhíu mày, quát lớn: “A Dung chuyện quỷ quái gì ? Vương gia con liệu sự ba đường về phía nam, cảm thấy thú vị, nên ý gọi con đến hỏi về chiến sự. Đây là vinh quang cỡ nào chứ? Nữ lang như con hiểu chuyện.”

Trần Dung , thi lễ với , cố chấp : “A Dung chỉ rằng bản là một nữ lang gả. Đặt trong vương phủ như thế, đặt trong chỗ ở của một nam nhân, đúng là vô cùng .”

“Không ?” Trần Nguyên lạnh, cái gì đó vội vàng ngậm miệng.

Hắn vung tay áo dài, kiên nhẫn quát lên: “Được , vương gia nhất định là chờ nổi nữa , mau thôi.”

Dứt lời, cũng chờ Trần Dung mở miệng, vội vã rời .

Trần Dung bóng dáng của , vẫn nhúc nhích.

Lúc , hai tỳ nữ đến đỡ Trần Dung. Không đợi các nàng mở miệng, Trần Dung cúi đầu, tiếp tục về phía .

Hứa phụ tá mang theo các nàng rẽ đông rẽ tây, theo một cửa hông tiến trong điện.

Đi qua vài gian, mắt Trần Dung xuất hiện một gian chính điện. Còn tới gần, mùi hương nồng đậm ập mũi, cùng với mùi hương , còn một tiếng khàn đục của nam nhân cao tuổi.

Lúc Hứa phụ tá tươi , ánh mắt dính dáng Trần Dung cũng thu hồi : “Vào thôi, vương gia ở bên trong.”

Trần Dung nghiêng , hướng tới Hứa phụ tá thi lễ, thanh thanh : “Vương gia hỏi, thì hãy để ở phía bình phong.”

Hứa phụ tá nhíu mày, trừng mắt Trần Dung, quát: “Nữ lang , tại nhiều chuyện như ?” Hắn chuyển sang quát với hai tỳ nữ ở bên cạnh: “Mang nàng . Hừ!”

Hai tì nữ , một trái một bên sườn Trần Dung, khi thi lễ với nàng thì nàng chằm chằm.

Lúc Trần Dung bình tĩnh , nàng với vẻ vui: “Chẳng lẽ của phủ Nam Dương vương cấp bậc lễ nghĩa ?”

Hứa phụ tá kiên nhẫn, lạnh lùng : “Rối loạn như thế, Vương gia để ý cấp bậc lễ nghĩa nên khó tránh khỏi hồ đồ, một nữ lang như ngươi dám như thế ?”

Hắn thốt một câu, lòng thấy Trần Dung giật ngay lập tức, khuôn mặt nhỏ nhắn cũng sợ tới mức tái nhợt.

Lập tức, hì hì, vươn tay đây, lặng lẽ lướt qua b* ng*c đầy đặn của nàng một cái, thô giọng : “Vào thôi, nữ lang mà cố chấp như thế cũng , sẽ khiến nam nhân tức giận.” Dứt lời, duỗi tay đặt lên lưng Trần Dung, đẩy nàng trong điện.

Trong đại điện, bốn tầng sa mỏng bay nhẹ trong gió, trong lư hương ở góc điện, mùi long tiên hương từ từ tỏa khắp phòng.

Trần Dung ngẩng đầu về phía chủ vị.

Quả nhiên, một lão già đang mở rộng hai chân tháp, ở bên cạnh lão là hai mỹ nhân hoa phục.

Trần Dung quanh trái , rốt cục ở góc sườn bên thấy một đang bàn gì đó.

Nàng ngẫm nghĩ, cũng cần nhóm tỳ nữ thúc giục, tiến lên vài bước, lễ : “Trần thị A Dung gặp qua vương gia.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-83-nguoi-von-phong-luu.html.]

“Trần thị A Dung? Ha ha, đây , đây .”

Nam Dương vương đẩy hai mỹ nhân bên cạnh , đầu, đôi mắt nhỏ giấu lớp thịt béo vội vã về phía Trần Dung.

Dưới tay áo, hai tay Trần Dung bấu chặt lẫn , nàng nhếch môi, lên một bước.

lúc , hai bước qua cửa điện.

Chính là hai kẻ sĩ ôm chồng sách thật dày. Hai đều mặc trường bào rộng, gương mặt vô cùng nghiêm túc.

Gánh nặng trong lòng Trần Dung buông xuống.

Hai kẻ sĩ nhanh lướt qua Trần Dung, đến xuống tháp của Nam Dương vương. Người bên trái chỉ mấy chồng sách, cất cao giọng : “Vương gia, đây là chư vị lang quân đưa sách lược.”

“Mở .”

Một kẻ sĩ khác mở một quyển sách lụa, cầm bút lông vạch mấy nét trong đó, chuyển sang về phía Trần Dung: “Kia là nữ lang Trần thị ?”

“Vâng.”

Trần Dung cung kính thi lễ.

“Người , đưa tháp và bình phong tới cho nữ lang.”

“Dạ.”

Kẻ sĩ mặt chút đổi liếc Trần Dung một cái, : “Nữ lang mời .”

“Vâng.”

Trần Dung cất bước, cách qua một tầng bình phong, xuống tháp.

Đến khi nàng xuống, trong lòng còn âm thầm kinh ngạc: Chẳng lẽ, Nam Dương vương thật sự vì chống cự với Hồ mà mời đến ư?

Lúc , một kẻ sĩ mở miệng hỏi: “Nữ lang tặng mười xe lương thực cho Tôn tiểu tướng quân ?”

Trần Dung nhẹ giọng đáp: “Vâng.”

Kẻ sĩ gật đầu, hỏi: “Nữ lang cùng Tôn tiểu tướng quân quen đường đúng ? Nghe khi đến thành Nam Dương để dàn xếp, chuyện thứ nhất đó là cầu kiến ngươi, thật ?”

Trần Dung đáp: “Vâng.”

Lúc , trong lòng nàng đang thầm nghĩ: Sao mở miệng hỏi tới Tôn Diễn ? Hay là, bọn họ thật sự tin lời đồn đãi , nghĩ rằng Nhiễm Mẫn tiến công thành Nam Dương?

Mê Truyện Dịch

Loading...