Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Câu của Trần Dung thốt , chúng nữ nhất thời nghẹn lời. Vừa mấy kẻ kêu to vội vàng thối lui . Có rõ ràng thối lui đến bóng cây, ngăn cách ánh mắt Trần Dung về phía .
Cười lạnh chúng nữ trốn tránh, Trần Dung chậm rãi : “Trần thị A Dung là tuyệt tình hiếm thế gian. Đương nhiên, các vị khác hẳn , các vị mới thật sự nhân từ. Có điều ông trời cũng đức hiếu sinh, thấy các vị đều từ bi, tránh để mấy nữ nhân xinh trở thành ca kỹ, thì hy sinh một chút . Tin rằng phu chủ của các vị cũng sẽ ca ngợi các vị khoan hồng độ lượng.”
Mê Truyện Dịch
Nói tới đây, Trần Dung giả vờ giả vịt cúi xuống, thi lễ với nhóm nữ lang thiếu phụ.
Các nữ lang thiếu phụ thối lui phía càng nhiều, tiếng chỉ trích bốn phía lúc cũng biến mất.
Trần Dung thấy thế thu hồi ánh mắt, nàng thở dài một tiếng, với chúng cung nữ: “Xem , phụ nhân tuyệt tình thế gian giống như còn nhiều mà. Các vị, các vị vẫn nên trở về cung, cầu xin Thái Hậu cùng bệ hạ .”
Dứt lời, nàng xoay bước .
nàng bước , cung nữ cầm đầu còn túm chặt vạt váy của nàng. Vừa tuy lời lẽ của Trần Dung khó nhưng cử chỉ ôn hòa, là xuất bình thường, từ đáy lòng cung nữ cũng hề cảm thấy sợ nàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-839-nguoi-von-phong-luu.html.]
Nhìn thấy Trần Dung cúi đầu , cung nữ lệ như trân châu lăn xuống: “Cầu , phu nhân, cầu thu nhận , chỉ thu nhận một thôi.” Nàng , dập đầu với Trần Dung, tay nắm góc váy dù thế nào cũng chịu buông .
Còn tổn thương bản thêm nữa ?
Trần Dung lạnh một tiếng. Dưới ánh mắt của , chỉ thấy nàng tao nhã vung ống tay áo, đó, nhấc chân lên!
“Phịch —-” một tiếng, Trần Dung đá giữa n.g.ự.c cung nữ , cú đá nặng, chuẩn, cung nữ bất ngờ kịp đề phòng, kêu thảm thiết một tiếng, đột nhiên lăn , va một cung nữ khác mới dừng .
Bốn phía lập tức trở nên im lặng vô cùng.
Trần Dung chậm rãi lắc lắc ống tay áo, đồng thời, nàng nhíu mày, vẻ mặt chán ghét giũ giũ y phục.
Sau đó, nàng ngẩng đầu lên, lạnh lùng đảo qua , đảo qua cung nữ mặt mũi bầm dập , Trần Dung lắc đầu, với vẻ chỉ tiếc rèn sắt thành thép: “Ta , từng g.i.ế.c , là một kẻ tuyệt tình …… Sao ngươi vẫn tin chứ?”