Trần Dung thu hồi ánh mắt.
Từ lúc phủ nàng sẽ kết quả . Vừa thấy Nam Dương vương và hai kẻ sĩ , rõ ràng bọn họ lấy Nam Dương vương chủ mà theo nên đánh mất ngạo khí cùng cá tính của sĩ phu, bọn họ cũng vô dụng, vì thế nàng cũng thể mở miệng rời .
Nàng hít sâu một , cố gắng khiến bản bình tĩnh, bước trong phòng: Ít nhất, tối hôm nay vẫn an . Không đúng, là trong hai ngày nay sẽ an .
Hai tỳ nữ bóng dáng Trần Dung, một lát , tỳ nữ trẻ tuổi nhổ một bãi nước miếng, với vẻ oán hận: “Vốn từng gặp qua nữ lang như thế ! Chẳng lẽ, nàng nghĩ rằng là đích nữ danh môn, nghĩ rằng còn thể giống như nhóm trượng phu tỏ vẻ khí khái chăng?”
Tỳ nữ lớn tuổi hơn lắc đầu, hề mở miệng.
Trần Dung áp chế lửa giận, bằng tốc độ nhanh nhất tắm rửa xong, cũng bộ quần áo Nam Dương vương chuẩn ở trong sân.
Lúc , đúng là thời điểm mặt trời lặn về phía tây, đèn rực rỡ mới thắp lên. Trước mặt nàng đặt một thất huyền cầm tinh mỹ khéo léo, liếc nó, Trần Dung nó giá trị xa xỉ. Xem , Nam Dương vương tốn khá nhiều tâm tư với .
Nàng cúi đầu, chằm chằm cây cầm một lúc lâu, đột nhiên gọi: “Lấy cành trúc, giấy và nến đến, đèn Khổng Minh để chơi.”
Tỳ nữ lớn tuổi đáp: “Vâng.”
Sau khi nàng vài bước, tỳ nữ trẻ tuổi kêu lên: “Lấy cho nàng nhiều một chút. Như ban đêm cũng đỡ cho mỹ nhân thấy tịch mịch.” Trong giọng mang theo trào phúng.
Trần Dung cũng thèm ngẩng đầu lên.
Chỉ chốc lát, mặt nàng bày đầy các thứ.
Trần Dung xuống, nương theo ánh đèn lồng bắt đầu buộc chặt cành trúc.
Nàng chậm, chuyên chú.
Hai tỳ nữ đầu tiên nàng một lúc, thấy nàng hơn nửa canh giờ còn xong một cái thì đều rời việc của .
Các nàng , Trần Dung nhanh.
Chỉ chốc lát, Trần Dung xong ba cái đèn Khổng Minh. Có điều đèn của nàng kỳ quái, lớp giấy mặt đều dùng bút lông vẽ một hình đơn giản.
Đây là gương mặt một nam nhân, tỳ nữ trẻ tuổi đến phía nàng, nghiêng đầu liếc mắt một cái, đột nhiên hỏi: “Ai nhỉ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-86-nguoi-von-phong-luu.html.]
Trần Dung để ý đến.
Nàng vẽ khuôn mặt lên hai mặt, hai mặt khác thì dùng ký hiệu giống như mấy nét hoa lá mà Thạch thị Hồ tộc của Nhiễm Mẫn vẫn thường dùng, nghĩa là: “Vương Hoằng, A Dung.”
Làm xong, nàng thắp ngọn nến trong đèn lên, nhẹ buông tay, đèn Khổng Minh bắt đầu dần bay lên, trong nháy mắt bay qua phòng ốc.
Tỳ nữ trẻ tuổi cũng giống như nàng, ngửa đầu ba chiếc đèn Khổng Minh bay bầu trời. Nàng thấy Trần Dung bắt đầu tiếp đèn Khổng Minh, khỏi tò mò hỏi: “Đó là ý trung nhân của ? Người đang hứa nguyện cùng ?” Nói xong lời cuối cùng, giọng của nàng thấp xuống, mang theo chút thương hại.
Trần Dung để ý đến ánh mắt càng ngày càng thương hại của hai tỳ nữ, nàng chỉ chuyên chú đèn Khổng Minh, thả từng chiếc lên bầu trời.
Suốt một buổi tối, Trần Dung đều đèn, thả đèn lên.
Làm tới tận giờ tý, khi nàng mệt mỏi ngủ say, tỳ nữ trẻ tuổi đẩy bên cạnh, thấp giọng : “A Dung cũng là một đáng thương.” Trong giọng mơ hồ sự phiền muộn của tuổi thanh xuân.
Ngày hôm đảo mắt đến.
Sáng sớm, từng tiếng sanh nhạc lọt qua cửa sổ ùa , uyển chuyển bay lượn ở trong rừng cây. Trần Dung chậm rãi mở mắt , ngoài rèm cửa sổ bằng lụa mỏng.
Bầu trời ngoài lớp lụa mỏng cửa sổ ảm đạm, âm u giống như sắp mưa.
Nàng chống tay dậy, ôm chăn xuất thần ngắm bên ngoài.
Lúc , tỳ nữ trẻ tuổi gọi: “Nữ lang, rửa mặt ?” Giọng của nàng rõ ràng ôn hòa hơn hẳn so với hôm qua, ánh mắt về phía Trần Dung chút thương cảm.
Trần Dung lắc đầu, nàng .
Tỳ nữ trẻ tuổi Trần Dung xuất thần một lúc, đột nhiên : “Nữ lang, mặc dù vương gia là mới nới cũ, thói quen đưa cũ cho thuộc hạ yêu thích, nhưng rốt cuộc cũng thể sống một cuộc sống cẩm y ngọc thực mà.” Nàng tới đây, bỗng nghẹn , đột nhiên nhớ , A Dung mắt cũng là nghèo, nàng thuộc về một đại gia tộc, sớm hưởng loại che chở .
A Dung ngẩng đầu lên.
Sáng sớm, khuôn mặt chải đầu rửa mặt của nàng cũng vẫn trắng trẻo xinh kinh , nàng tỳ nữ , khẽ : “Đa tạ.”
Tỳ nữ trẻ tuổi cúi đầu xuống, nàng lúng lúng túng : “Không cần.” Dứt lời thì vội vàng lui ngoài.
Dần dần, trong tiếng sanh nhạc lưu chuyển thêm thêm tiếng tiêu, tiếng tiêu xa triền miên, cùng tiếng sanh nhạc quấn quanh lẫn , mang theo một loại sầu não khi xuân sang.
Mê Truyện Dịch