Lão chằm chằm Trần Dung đám nhạc kỹ, dần dần, trong cặp mắt đục ngầu bộc lộ vẻ thô bạo khó thể miêu tả thành lời. Lão thở hổn hển một , rống giọng: “Chỉ là một thứ nữ nho nhỏ, bổn vương trúng ngươi, đó là phúc khí của ngươi! Ngươi dám nghịch ý của bổn phương, phi! Nếu như thế, bổn vương cần gì giữ ngươi ?”
Lão vung tay lên, ngăn Hứa phụ tá lộ vẻ kinh hoàng đang há mồm , lão hét to: “Con bà nó, các ngươi luôn lẻo mép, suốt ngày ở mặt bổn vương cần khắc chế, khiến lòng đang bận tâm trở nên thanh thản. Phi, khiến bổn vương ngay cả vui đùa với nữ nhân cũng còn thấy thoải mái nữa.”
Nói tới đây, tay lão giơ lên chỉ Trần Dung run rẩy thôi: “Người , lôi tiện tỳ xuống giết……”
Vừa mới tới đây, bên ngoài tiếng bước chân dồn dập truyền đến.
Đồng thời, một giọng vang dội kêu lên: “Bẩm vương gia, Lang Gia Vương Thất cầu kiến.”
“Lang Gia Vương Thất?”
Nam Dương vương chậm rãi đầu hỏi.
“Vâng.”
Lúc , tay Nam Dương vương còn giơ giữa trung, lão chậm rãi buông xuống, nhíu mày hỏi: “Hắn tới gì?”
Người nọ trả lời: “Thuộc hạ .”
Nam Dương vương lui phía một bước, xuống tháp, lão vươn tay, cầm chén rượu lên, chậm rãi nhấp một ngụm.
Sau khi động tác , sắc mặt nổi giận vặn vẹo của lão rõ ràng dịu nhiều, Nam Dương vương đặt chén xuống, giọng trở nên ôn hòa: “Vương Thất cũng là cao diệu, nếu đến đây, thì gặp .”
Mê Truyện Dịch
“Vâng.”
Từ lúc nọ lĩnh mệnh rời , trong điện vang lên tiếng hít thở đầy áp lực.
Trong lúc thở dài nhẹ nhõm, đồng thời, hai chân Trần Dung mềm nhũn, suýt nữa ngã xuống đất. Đến lúc , nàng mới phát hiện mồ hôi lạnh trán chảy trong mắt, khiến hai mắt đau xót vô cùng!
Nàng cúi đầu, dần dần buông lỏng bàn tay . Ngay lập tức, vài giọt m.á.u đỏ tươi theo ống tay áo của nàng b.ắ.n tung tóe xuống sàn…… Bởi vì quá mức khẩn trương, trâm cài đ.â.m sâu trong lòng bàn tay nàng!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-93-nguoi-von-phong-luu.html.]
Bên ngoài tiếng bước chân truyền đến.
Gần như là đột nhiên, Trần Dung phát hiện, lực chú ý của đều chuyển hướng về phía cửa đại điện, tâm tình Nam Dương vương trở nên hơn liên tiếp hô to: “Nhanh mở cửa, nhanh mở cửa.”
Thấy ai chú ý tới , Trần Dung lặng lẽ lui về phía vài bước, trong lúc lơ đãng, nàng lẫn trong đám mỹ nhân. Lúc nàng chú ý tới, Hứa phụ tá thấy nàng như thì khẽ gật đầu.
Cửa điện ‘kẹt’ một tiếng mở , tức thì, ánh sáng đầy trời chiếu rọi mắt .
Phía cuối ánh sáng, là một bóng dáng áo trắng, phiêu nhiên tự tại.
Dù là cách xa như , bóng dáng cũng mang theo một vẻ thanh thản, tao nhã, khoan dung cho tất cả thể thả lỏng……
Nam Dương vương dậy, nhanh chóng bước nghênh đón, ha ha : “Thất lang đến đây ư? Rất , .” Nói tới đây, lão dừng một chút, ngắm bóng dáng áo trắng như tuyết vài , : “Y, Thất lang vẻ vội vàng phong trần mệt mỏi mà tiến đến đây luôn ?” Trong giọng mang theo vài phần kinh ngạc, vài phần giễu cợt.
Ngoài điện, tiếng phần khàn khàn của Vương Hoằng vang lên: “Vừa mới trở về thì thấy trong phủ vương gia trăm mĩ tranh diễm, nhất thời tâm ngứa ngáy nên dẫn bạn tiến đến.” Lúc về phía cửa điện. Đứng ở cửa, hai mắt của chuyển, liếc về phía chúng mĩ nhân trong điện. Cảm giác ánh mắt của , các nữ tử vội vàng liếc mắt đưa tình, lúm đồng tiền nở rộ. Vương Hoằng mỉm , hai mắt của trong suốt giống như sáng.
Trần Dung ngẩng đầu, trông mong về phía .
Lúc Trần Dung ở ngay phía chúng nhạc kỹ, nổi bật, Vương Hoằng liếc mắt một cái thấy nàng.
Trong khoảnh khắc bốn mắt , ánh mắt Trần Dung ươn ướt.
Vương Hoằng nàng thật sâu dời , đầu Nam Dương vương.
Lúc , Nam Dương vương cũng đang , trong đôi mắt đục ngầu phù thũng của lão hiện lên một chút ý lạnh, bất tri bất giác, mặt Nam Dương vương trầm xuống, chậm rãi : “Chỉ sợ Thất lang tiến đến chỉ là vì một trong trăm mĩ nhân đúng ?”
Vương Hoằng ha ha . Chàng cũng trả lời, chỉ vung tay với phía , lệnh: “Đều bước xuống .”
Lời thốt , mới phát hiện phía vương Hoằng còn mấy chiếc xe ngựa đỗ ở đó. Tiếng của truyền đến, rèm xe đồng thời vén lên. Rèm xe vén lên, một làn gió thơm xông mũi. Mọi đảo mắt , trông thấy, nam nhân đều cảm thấy mắt sáng ngời. Chỉ thấy trong năm cỗ xe ngựa chính là năm mỹ nhân mặc hoa phục.