Người Vốn Phong Lưu - Chương 97: Người Vốn Phong Lưu

Cập nhật lúc: 2025-08-08 04:20:33
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AA6v53KHZz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trần Dung gật đầu, những nhất định thấy động tĩnh bên ngoài nên sớm chờ ở phía cửa. Nàng vội vàng bước sân, hướng tới tiểu viện của .

Đêm khuya, bộ Trần phủ ngoại trừ một ít ánh đèn lồng thưa thớt phiêu diêu thì chỉ tiếng côn trùng kêu vang.

Bước chân của Trần Dung nhanh hơn, nhằm về phía sân viện của . Đi đến bên ngoài sân, nàng nắm tay thành quyền đập cửa, hét lớn: “Thượng tẩu, Bình ẩu, trở về, mau mở cửa cho .”

Tại thời điểm yên tĩnh , tiếng kêu to vang dội của nàng vang lên, chính sân viện của nàng còn động tĩnh, trong sân cách vách của Trần Vi thắp nến lên.

Trần Dung vội vàng im miệng, chỉ dùng sức gõ cửa.

Tiếng bước chân truyền đến. Sau đại môn, giọng chút khẩn trương của Bình ẩu truyền đến: “Ai ?”

Trần Dung : “Là .”

Nàng trả lời, giọng Bình ẩu trở nên khàn khàn, bà run giọng hỏi: “Là nữ lang ư?”

“Là .”

Cửa mở , Bình ẩu và Thượng tẩu giơ đèn lồng ở phía cửa, kích động Trần Dung. Khi thấy vẻ mặt tươi tắn thoải mái của nàng, hốc mắt hai đồng thời đỏ lên.

Bình ẩu vội vàng tiến lên một bước, run run sờ gương mặt nàng, kêu lên: “Nữ lang, nữ lang, thật sự trở ?”

“Là .” Giọng của Trần Dung cũng chút khàn khàn. Đã nhiều ngày ở trong phủ Nam Dương vương, mỗi ngày nàng đều nghĩ đến bọn họ, đối với nàng mà , hai mắt so với phụ còn gần gũi hơn.

Bình ẩu dùng tay áo lau nước mắt, kéo vạt áo nàng, liên thanh : “Mau , mau .”

Khi cửa sân đóng , trong sân Trần Vi thắp lên bốn năm ngọn đèn lồng.

Trần Dung liếc mắt nơi đó, hạ giọng hỏi Bình ẩu: “Ẩu, ngày đó ngươi……”

Nàng còn hỏi xong, Bình ẩu nghẹn ngào : “Ngày đó nữ lang mới , nô lang chủ phái tới trông chừng, Thượng tẩu cũng . Bọn họ chỉ cho phép chúng nô hoạt động ở trong sân, vài Thượng tẩu trèo tường trốn ngoài nửa đêm đều bọn họ bắt về.”

Mặt Trần Dung sầm xuống. Nàng lạnh lùng : “Là Trần Nguyên sai coi chừng các ngươi ? Hiện tại thì ? Bọn họ rời lúc nào?”

Mê Truyện Dịch

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-von-phong-luu/chuong-97-nguoi-von-phong-luu.html.]

“Hình như là một canh giờ .” Bình ẩu thấy sắc mặt Trần Dung khó coi, vội vàng kéo ống tay áo của nàng, thấp giọng : “Nữ lang, lang chủ là tộc bá của . Thế gian , hiếu đạo là đầu trong vạn thiện, trăm ngàn đừng lung tung.”

Trần Dung gật đầu, áp chế hận ý, thấp giọng : “Ta .” Sống hai kiếp, đương nhiên nàng chữ Hiếu quan trọng cỡ nào. Có nhiều sĩ phu xuất bình thường, lúc ban đầu chú ý coi trọng đều là bởi vì hiếu thuận. Mà thanh danh bất hiếu thì thể hủy diệt một !

Thượng tẩu vẫn ở phía , chú ý Trần Dung : “Sắc mặt của nữ lang tái nhợt, nhất định là nghỉ ngơi , giờ cũng còn sớm nữa, việc vẫn nên để ngày mai .” Lão sân viện cách vách của Trần Vi càng ngày càng sáng ngời .

Trần Dung và Bình ẩu hiểu ý tứ của lão đều gật đầu, nhắc nữa.

Một đêm trôi qua trong sự trằn trọc của Trần Dung.

Sáng sớm hôm , nàng còn đang mơ mơ màng màng thì thấy bên ngoài sân ồn ào. Giọng líu ríu của mấy nữ tử thỉnh thoảng chui trong tai nàng: “Sao A Dung còn tỉnh ?”

“Lão già , còn ở đó, nhanh gọi nữ lang ngươi dậy ! Khách quý đến đây nhiều như thế, nàng là chủ nhân thể vô lễ đến ?”

Trần Dung đến đó thì dậy, mở miệng kêu lên: “Giúp rửa mặt chải đầu.”

Tiếng gọi thốt , bên ngoài tiềng ồn ào trở nên an tĩnh.

Bình ẩu cùng một tỳ nữ khác bưng bồn nước đến.

Bình ẩu giúp nàng chải đầu, hạ giọng, với vẻ bất mãn: “Không ai là ý cả.” Nói tới đây, bà lo lắng Trần Dung, thôi.

Chỉ chốc lát, rửa mặt chải đầu xong, Bình ẩu xoay thiết Trần Dung, : “Nữ lang nữ lang, lúc cân nhắc cho thật mới mở miệng đó.”

Trần Dung gật đầu bước cửa phòng.

Nàng xuất hiện, Trần Vi, Trần Thiến và các nữ lang đều đầu , hai mắt sáng lên nàng chăm chú, vẻ mặt hiếu kỳ cùng thương hại.

Trần Dung , nàng thi lễ với chúng nữ, xuống chủ tháp : “Các tỷ tỷ tới thật sớm.”

Trần Thiến hì hì : “Cũng còn sớm mà, thái dương mọc lên .” Nàng nghiêng Trần Dung, : “Tại nửa đêm A Dung trở về từ phủ Nam Dương vương ? Trong hai ngày hai đêm cũng dễ chịu đúng ?” Ngữ khí qua thì thiết, nhưng mang theo suy đoán ác ý.

Trần Dung , nàng tiếp nhận chén nước trong tay tỳ nữ, khi khẽ nhấp một ngụm, nàng rủ hai mắt, chút ngượng ngùng, cũng chút kiêu ngạo mà : “Cũng giống , Nam Dương vương mời khách khanh ở trong phủ còn Vương Thất lang. Hôm qua, chính là Vương Thất lang đưa trở về.”

Loading...