Ả  mắng chửi  xối xả, và tát  mặt  liên tiếp mấy cái liền, thì   dùng tay nắm chặt lấy tay bà ,  đẩy bà  , trong sự tức giận  quát lớn: “Cô thôi  cô chính là  lớn mà, tại     những chuyện như  chứ? Tại     phân biệt đúng sai hả? Mà   gì thì  ? Cô  cho rõ đây! Những gì mà cô đang  điều là sai trái, và con  hề  gì với chồng của cô, mà chính ông  tự  nên tự chịu thôi...Còn giờ con xin phép rời ...Bởi con   tranh cãi, với những  thiếu ý thức như cô...”
 
 
 
Ả   đến đây mà tiến  bên trong, cầm lấy một con dao, ả lớn tiếng quát: “Cái thứ mất dạy như mày, đáng  tao  bỏ qua , nhưng mà mày  dám khiêu khích tao,  dám sỉ nhục tao, thậm chí là phỉ bám chồng của tao,  nên tao  thể tha cho mày , hôm nay tao sẽ dùng con d.a.o  để g.i.ế.c c.h.ế.t mày trả thù cho chồng của tao...”
 
 
 
Mọi  ở xung quanh đó  cảnh tượng , điều kinh ngạc và sợ hãi, bọn họ chốc lát  ngăn cản cô: “Này chị dâu chị hãy mau dừng  , nếu như chị dám  chuyện gì   thì, con của chị sẽ như thế nào, nó sẽ mồ côi lẫn cha và  ? Vậy nên hãy mặc kệ nó , mặc kệ thằng mất dạy đó, bởi nó  đáng để chúng , tự  vấy bẩn bản  ...”
 
 
 
Đứa con của ả cũng bật  nức nở, điều  khiến cơn giận của ả , cũng  dần hạ xuống, ả buông con giao  tay , mà tiến đến ôm con   lòng, an ủi nó: “Được  con đừng ,  sẽ   chuyện gì dại dột ...”
 
 
 
Ả giờ đưa đôi mắt giận dữ của bản ,  chăm chăm  mà quát lớn: “Mày mau cút khỏi mắt tao , bằng  thì đừng trách tao tại   độc ác, khi  thấy mày  rõ , và  vì con của tao và gia đình của tao, thì tao  g.i.ế.c c.h.ế.t mày, để trả thù cho chồng tao ...”
 
Tài
 
 
Cậu lúc  chỉ  thở dài,  thể   gì  cảnh tượng , thậm chí   rắc rối nào xảy  nữa, nên  quyết định rời ,  tiến  ngoài nhặt chiếc cặp của , mà cố gắng trở về nhà trong sự mệt mỏi của bản ...
 
 
 
Về đến nhà cầu bỗng  thấy tiếng két két trong cặp của bản  , thì chợt nhận  rằng con dơi lúc sáng  cứu thông  hiện tại nó  như thế nào , bởi từ sáng đến giờ   quan tâm về nó, liệu nó  xảy  chuyện gì   chăng...
 
 
 
Nghĩ đến đây   gạt bỏ hết sự buồn rầu của bản , mà mở cặp của   lấy chú dơi  xem thử...
 
 
 
Cậu  thấy chú dơi vẫn bình an khi lấy nó  mà vô cùng vui: “May mắm từ sáng tới giờ nó vẫn   hết, và vết thương của nó cũng  bắt đầu lành  , điều  khiến  cảm thấy  vui, và nó   dịu , sự buồn bã của  hơn một phần nào...Thậm chí ngày hôm nay,  xảy   nhiều chuyện,  cảm thấy thật là mệt mỏi, bây giờ  sẽ chăm sóc chú dơi , để giải tỏa căng thẳng của bản , cũng như là cứu nó,   sẽ bắt đầu ngủ, để quên hết những chuyện buồn ngày hôm nay...”
 
 
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguoi-yeu-toi-la-ma-ca-rong/chuong-3.html.]
Cậu giờ đây  xuống  nhà bếp, lấy lên một nải chuối,  đó nhai nhuyễn quả chuối  ,  đút  miệng cho chú dơi ăn. Cậu  khúc khích trong sự hạnh phúc...
 
 
 
“Nào ăn  nhé,  mau khỏe , đừng để tao  lo lắng cho mày...”
 
 
 
Sau một lát đút cho nó ăn, chú dơi cũng  chịu ăn nữa,  lúc   đưa nó lên giường của ,  sắp xếp gối tạo  một  trống,  đó đặt nó  bên trong, mà mỉm  lên tiếng đầy hạnh phúc: “Bây giờ thì hãy ngủ ở đây nhé, tao sẽ luôn bên cạnh của mày, và chăm sóc mày, và mày chính là thú cưng của tao...”
 
 
 
Nằm cạnh chú dơi  một lát nữa, ánh mắt của  cũng dần dần nặng trĩu,  liền ngáp ngắn ngáp dài,  đó  nhắm mắt  chìm  giấc ngủ lúc nào  ...
 
 
 
Còn chỗ chú dơi , bỗng chốc một nguồn sức mạnh màu đen, bóc    của nó, ngay lập tức chú dơi   biến thành một con , đó là một  thanh niên cao to  trai. Với khuôn mặt ngủ quan   chết...
 
 
 
Cùng ánh mắt đỏ ao như máu,  xoay  của  , mặt kề mặt với Tuấn Kiệt, ánh mắt  chằm chằm  một lát lâu...
 
 
 
Mà lên tiếng  rằng: “Ta cảm ơn nhà ngươi  nhiều, bởi vì ngươi  giúp đỡ ,       của  g.i.ế.c c.h.ế.t ...Và  Hiện tại vẫn  đủ sức mạnh, để  thể giữ  hình dạng con  của  lâu , thậm chí nếu  lộ diện thì, đám   g.i.ế.c  sẽ phát hiện   mất, và bọn chúng sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t ...Vậy nên  còn cách nào khác, mà  sẽ trở thành thú cưng của ngươi, để ở bên cạnh ngươi cho tới khi  hồi phục, và  nhất định sẽ trả ơn ngươi bởi vì ngươi  cứu !”
 
 
 
Cứ như   đàn ông bí ẩn từ con dơi biến thành,  ngay lập tức ôm chầm lấy Tuấn Kiệt  lên tiếng: “Bây giờ thì   yếu, và cần một chút dương khí,  nên  đành  hút dương khí từ cơ thể của ngươi. Nên  mong ngươi hãy thông cảm cho ...”
 
 
 
Thế là    ôm chầm lấy Tuấn Kiệt, trong khi cả  của  xuất hiện một nguồn sức mạnh mang ánh sáng màu tím dần chuyền   của ...
 
 
 
Sau đó   cứ như   nhắm chặt mắt , mà đôi bàn tay  chịu buông  , trong khi  cũng dần chìm  giấc ngủ lúc nào cũng chẳng hề  ...