14.
Về đến nhà, bụng của Ngưu Lang   đ.â.m ba lỗ,  nghiêng  đất, m/á/u chảy  ngừng.
Ta vẫn như thường lệ, thưởng bạc cho   tay.
Đợi họ rời ,   như lệ thường, rắc muối lên vết thương, dội nước ớt.
Hành hạ Ngưu Lang cho chị dâu xem.
Ngưu Lang đau đến mức lăn lộn  đất, tiếng gào thét vang dội, rung chuyển cả trời đất.
Bịch!
Chân  của chị dâu mềm nhũn, quỳ sụp xuống, nước mắt ròng ròng,   run lẩy bẩy.
Ta xoa đầu bò của chị dâu, nhẹ giọng an ủi:
“Yên tâm. Chỉ cần ngươi ngoan ngoãn,  sẽ  đánh ngươi.”
Còn Ngưu Lang vẫn liên tục gào lên:
“G/i/ế/t  ! G/i/ế/t  !”
G/i/ế/t ?
Không .
Ta còn  tìm thấy tiên y của .
Vẫn  chơi chán,   thể dễ dàng để  c/h/ế/t như ?
Cho dù…    c/h/ế/t.
Ta nghiêng đầu, cắn ngón tay, suy nghĩ hồi lâu.
Cảm thấy… nhân gian  vẫn còn một hình phạt hợp với  hơn cả lăng trì.
Vì thế,  khẽ  :
“Đừng vội. Đợi  chơi chán …  sẽ cắt từng mảnh thịt của ngươi, cho  nồi.”
“Yên tâm,  khi d.a.o cuối cùng hạ xuống, ngươi sẽ  c/h/ế/t.”
“Khoảng thời gian , đủ cho ngươi  , y phục của  rốt cuộc ở .”
15.
Da  bắt đầu căng chặt .
Nếu  sớm tìm  tiên y,    sẽ mục nát, cuối cùng hóa thành một vũng bùn thối rữa.
Thật là phiền c/h/ế/t  .
Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn
Sớm  … hôm đó    nên đồng ý với Chức Nữ, cùng nàng xuống phàm trần tắm rửa.
Hôm đó, Chức Nữ hào hứng chạy đến kéo tay :
“Tiểu La, Tiểu La! Chúng  tìm  một chỗ tuyệt vời để tắm,  chung nhé?”
Ta lập tức nổi hứng:
“Ở  thế?”
Chức Nữ  đáp:
“Dưới phàm trần.”
Lúc     chần chừ.
Dù   cũng là ốc tiên của thiên giới,  nay  từng xuống phàm.
Nghe … nhân gian uế khí nặng nề, nếu tiên nhân ở lâu sẽ  nhiễm bụi trần,  hóa phàm.
Ta khổ tu bao năm từ một con ốc nhỏ  tri giác, mới tu thành hình , bước  hàng tiên giới,   cam lòng trở thành phàm nhân?
Chức Nữ   đang lo, bèn  bóp má    trêu:
“Tiên nhân mới dễ hóa phàm. Còn ngươi là yêu quái tu thành tiên, cùng lắm thì rớt xuống, cũng chỉ biến  thành yêu thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguu-lang/6.html.]
“Lúc   ai dám ức h.i.ế.p ngươi, cứ ăn quách nó .”
“Yêu quái nhân gian  … là ăn thịt  đấy.”
Cuối cùng,  cũng gật đầu đồng ý.
Không thể tắm ở Thiên Hà ?
Thật … đúng là  thể.
Thiên Hà  một vị nguyên soái, chuyên ẩn  lòng sông để lén  các tiên nữ tắm, đôi khi còn biến thành lươn, thành rắn, chui tới chui lui  nước.
Tất cả tiện nghi  đều chiếm đủ.
Các tiên nữ giận mà  dám , tố cáo cũng vô ích, dần dà  ai còn  đến đó nữa.
Mà , vốn là con ốc sống ở đáy Thiên Hà.
Từ  khi tên nguyên soái  đến,  lâu    dám trút bỏ vỏ ốc để tắm rửa cho đàng hoàng, chỉ sợ    nhặt mất vỏ ốc,    gì  thì .
Vỏ ốc  là y phục,  là nhà ở,  là giáp trụ của .
Mất vỏ,  sẽ c/h/ế/t.
16.
Một ngày  trời, bằng một năm  trần.
May mà chuyện  xảy  ở nhân gian.
Nếu vẫn còn ở thiên giới,  mất y phục lâu đến thế, sớm   phơi khô thành một miếng thịt khô .
Ta  ép hỏi Ngưu Lang về y phục của .
Hắn vẫn cứng đầu  khai, cả   chỉ còn cái miệng bò là dai như sắt:
“Y phục? Ngươi đừng hòng lấy  . Ta  ngươi vĩnh viễn thối rữa nơi trần thế,  bao giờ thoát khỏi.”
Có cốt khí đấy.
Ta thích.
Rồi  xé một mảng da   .
Ngưu Lang rống lên, đau đến khàn cả tiếng.
Ta  khúc khích, tay vẫn  ngừng, mỗi  xé một mảng,  hỏi một câu:
“Y phục của  ? Trả  cho ,  đảm bảo sẽ g/i/ế/t ngươi nhanh gọn.”
Hắn  đáp,  tiếp tục xé.
Xé  ,  lấy d.a.o .
Từng mảnh, từng mảnh, da thịt rách nát.
Từng nhát, từng nhát, m/á/u tươi đầm đìa.
Xem xem, là cái miệng của  cứng,  thủ đoạn của  cứng hơn.
Chị dâu  dám , nhắm chặt mắt ,   run lẩy bẩy.
Cuối cùng, khi  thể Ngưu Lang chẳng còn mảnh thịt lành,  gục ngã, cầu xin tha mạng.
Hắn quỳ rạp  đất, dập đầu thình thịch:
“Ta ,   ! Xin… xin ngươi tha mạng…”
Ta dừng tay.
Sớm như thế, chẳng   hơn ?
“Y phục của ngươi, …   giấu trong mộ phần của cha  .”
“Con bò già , nếu tiên y nhiễm  tử khí và khí thối rữa của  c/h/ế/t, sẽ  bao giờ bay  nữa.”
“Như thế… ngươi sẽ mãi mãi  thể rời khỏi nhân gian…”
Ngay giây phút đó, nắm tay  siết chặt.