20.
Chuyện  g/i/ế/t Ngưu Lang chẳng mấy chốc  lan  khắp nơi.
Mấy cô vợ trẻ trong làng, mấy bà già, chen chúc   cửa căn nhà rách nát,  , chửi , đánh , hắt cả nước rửa bát   .
“Sao ngươi    chấp nhận  phận chứ?”
Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn
“Nữ nhân chẳng  ai cũng sống như  ?”
“Dù ngươi  là thiên kim tiểu thư,  nam nhân  thấy  thể  thì cũng chỉ là đồ bỏ .”
“Ai chẳng  sống cam chịu như thế,  đến lượt ngươi   thể nhẫn nhịn!”
“Tại  chúng  chịu khổ , còn ngươi thì ?”
…
Từng  trong  họ mặt vàng da nhợt, gầy trơ xương, ánh mắt đờ đẫn, khắc khổ.
Trên  chẳng  bao nhiêu thịt, nhưng trong đầu  đầy ắp những tư tưởng “nữ nhân nên thế”.
Rõ ràng, họ cũng từng  đánh đập  ít.
Vậy mà khi mắng chửi và đánh , chẳng kém gì đám nam nhân cả.
May mà   mặc tiên y.
Không đau,  ngứa, chỉ lặng lẽ  họ.
Từ những lời họ ,  phát hiện  một chuyện  kỳ lạ.
Rõ ràng,   từng  bắt cóc từ nơi khác,  cả tiểu thư nhà giàu lưu lạc, thậm chí   là  cướp về.
Thế mà chỉ cần sống với nam nhân vài năm, sinh vài đứa con, họ liền quên  hết đau khổ thuở ban đầu, quên luôn cả nhà  đẻ của .
Một lòng một  vì chồng vì con.
Không còn bỏ trốn,  còn phản kháng.
Thậm chí còn tiếp tay cho kẻ ác.
Ta hỏi họ: “Các ngươi  nhớ nhà ?”
Có  khựng ,   chua chát:
“Nhà , nữ nhân thì  nhà gì ?”
“Có miếng cơm ăn,  một đứa con, thế là nhà.”
“Nhà   chê    nhục, vì danh tiếng dòng họ mà  dìm  xuống ao.”
“Ta cũng chỉ  sống mà thôi.”
“Ngươi mảnh mai xinh  thế , chắc chắn là con nhà giàu sang.”
“Ngươi  về, nhà ngươi cũng sẽ  cho ngươi sống tiếp .”
…..
Không  như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguu-lang/8.html.]
Ngay cả trong hoàng thất phàm trần, cũng chẳng ai quá để tâm, ngay cả hoàng hậu cũng  thể là nữ nhân tái giá.
Thì dân gian lấy   lắm quy tắc ràng buộc như thế?
Ăn no mặc ấm  là chuyện khó, cưới  vợ còn  nhờ tổ tiên phù hộ, lấy   nhiều lễ nghĩa đến .
Thế nhưng, chỉ cần họ  là , thì nó thật sự liền trở thành “”.
Chính những quy định tự đặt   trói chặt họ   phận.
Và cũng khiến họ,  khuyên  khác chấp nhận  phận.
21.
Lúc , bên ngoài vang lên những tiếng bước chân hỗn loạn,   lớn tiếng hô:
“Thiêu c/h/ế/t con yêu nữ ! Thiêu c/h/ế/t con yêu nữ …”
Đám nữ nhân  xua đuổi  ngoài.
Từng bó củi  chất đống  chân .
Ánh mắt bọn họ   đầy sợ hãi, chất vấn : những  mất tích trong làng   ?
Ta bật .
 như dự đoán.
Ngưu Lang c/h/ế/t , dân làng cử   báo cho  trai .
Không ngờ,    mới phát hiện, vợ chồng Ngưu Đại Lang cũng mất tích.
Cùng lúc mất tích, còn  tám gã trai tráng trong làng.
Mà  khi biến mất, họ đều từng đến tìm .
Ta  cho họ : Đám    biến thành bò,   đem bán sang vùng khác, vĩnh viễn  thể  về.
Chỉ cần  ăn thịt bò vàng, sớm muộn gì cũng sẽ biến thành bò,   khác sai khiến,  lụng cả đời mà chẳng  kết cục  .
Chỉ trong chốc lát, ai nấy đều kinh hãi đến hồn vía lên mây,  càng kiên quyết hơn trong việc thiêu sống .
22.
Ngọn lửa hừng hực bốc cháy.
Lửa lớn lan theo đống củi, khói đen cuồn cuộn nuốt chửng lấy , che khuất tầm ,  chẳng còn thấy gì bên ngoài nữa.
Đột nhiên, bên ngoài vang lên tiếng hét kinh hoàng: “Trưởng làng  ?!”
“Ở đây.” Ta bước  từ trong biển lửa, giẫm lên tro tàn đỏ lửa  chân, vung tay ném lớp da  của trưởng làng xuống  mặt đám đông.
Hắc khí   , còn đen hơn cả làn khói.
Chúng gào thét chui  khỏi cơ thể , len lỏi  thất khiếu của từng   mặt, ẩn nấp trong  thể họ, kẻ thì  biến thành bò, kẻ thì hóa thành con rối của .
Không thể   thiên giới?
Vậy thì  yêu ma  trần gian cũng .
Chỉ cần sống đủ lâu, nhất định sẽ  cách  về.
C/h/ế/t … thì chẳng còn gì cả.