Đỗ Thiến Nhi khi nào từng   khác  mất mặt như thế ,  còn ngay  mặt Đại thiếu Hoắc gia mà nàng  ngưỡng mộ, sắc mặt nàng  dữ tợn, giơ một tay khác lên:
 
"Ta xem ngươi còn dám cãi lời  !"
 
Cái tát đó nhanh đến nỗi khiến  khác  kịp phản ứng.
 
 đối với  luyện võ thì  chậm như di chuyển chậm.
 
Hoắc Nghiên theo bản năng  tiến lên.
 
 trong đầu  hiện lên những ngày tháng bỏ trốn cùng  kiếp ,   bóng lưng .
 
Đột nhiên,  cắn răng.
 
Dừng .
 
Mà   lùi  nhường.
 
Kiên định  cái tát đó giáng xuống.
 
Cũng đúng lúc .
 
"Đỗ tiểu thư—"
 
Một giọng  vang lên, động tác của Đỗ Thiến Nhi khựng .
 
Người đến bước  khỏi đám đông, mỉm  rạng rỡ, ngay cả giọng điệu cũng đặc biệt nhiệt tình:
 
"Có chuyện thú vị gì ? Sao  tụ tập hết ở đây thế ?"
 
Chính là chủ nhân của yến tiệc thưởng hoa   – Thừa tướng phu nhân.
 
Chủ nhà  đến, nếu Đỗ Thiến Nhi thật sự  tay,  thì chính là phá hỏng cuộc vui .
 
Nàng   thể coi thường Bùi gia, nhưng tuyệt đối  thể đắc tội với phủ Thừa tướng.
 
Ai bảo Đỗ gia  thể phong quang như , tất cả đều nhờ phủ Thừa tướng giúp đỡ đề bạt, Đỗ Thượng thư từng là môn sinh của Thừa tướng cơ chứ?
 
 còn  kịp để nàng  nghĩ  lời giải thích,    đáp:
 
"Quả thật là chuyện thú vị, Đỗ tiểu thư và   gặp  như cố nhân, đang đùa giỡn chút thôi."
 
Tranh chấp giữa các quý nữ  nhẹ nhàng gạt bỏ, kết luận là đang đùa giỡn, Đỗ Thiến Nhi  thể phản bác, chỉ  thể âm thầm rụt tay khỏi .
 
Ta vẫn  đổi sắc mặt, hành lễ với Thừa tướng phu nhân:
 
"Bùi Uyển bái kiến phu nhân."
 
Vị phu nhân đó   thứ trong mắt, chỉ  sâu một cái:
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
 
"Thì  là , ngươi hẳn là con của Bùi đại nhân nhỉ?"
 
"Là một đứa trẻ ."
 
--- Chương 6 ---
 
Một buổi yến tiệc thưởng hoa cứ thế trôi qua đầy bất ngờ mà   tai họa nào.
 
Tiểu   lên xe ngựa vẫn còn   hồn.
 
Khi trở về,  khéo thấy Đỗ Thiến Nhi thẹn thùng xoa xoa chiếc khăn tay  mặt Hoắc Nghiên.
 
Giây tiếp theo nàng  nhét chiếc khăn  tay ,   ngoảnh đầu  mà chạy biến.
 
Hoắc Nghiên  né tránh, nhưng cũng  vứt .
 
Cầm chiếc khăn  tại chỗ.
 
"Hoắc, Đại thiếu Hoắc gia    trúng  như ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguyen-kiep-sau-van-ga-cho-chang/chuong-4.html.]
 
Tấm màn ảo tưởng của tiểu  vỡ tan tành.
 
Nàng vẫn  quên chuyện Đỗ Thiến Nhi   định  tay đánh nàng.
 
Ta chỉ lặng lẽ , giọng điệu  chút gợn sóng mà :
 
"Thích   thích, đều là chuyện của  khác,  liên quan đến tỷ  chúng , A Xu, chúng  chỉ cần tự lo cho bản  cho ."
 
Tiểu  từ nhỏ   lời ,   liền gật đầu lia lịa: "Muội đều  A Tỷ."
 
Gió xuân thổi bay rèm xe.
 
Hoắc Nghiên  .
 
Vừa khéo  thấy .
 
Thật kỳ lạ,  như kẻ trộm chột , đột nhiên giấu bàn tay cầm khăn   lưng, dường như  giải thích điều gì đó:
 
"A Uyển,   hề..."
 
Có gì đáng để giải thích chứ.
 
Dù  thì chúng   sớm  còn liên quan gì đến  nữa .
 
Ta   tiếp,  lệnh cho  đánh xe:
 
"Về phủ."
 
Rèm xe hạ xuống.
 
Hoắc Nghiên  bỏ  ngày càng xa,  bất động tại chỗ, mờ mịt và kinh ngạc  bóng xe khuất dần.
--- Chương 7 ---
 
Chớp mắt ba tháng trôi qua, Hoắc Nghiên sắp  đánh trận.
 
Kiếp ,  và  lưỡng tình tương duyệt, để  thể ở bên , chúng  đều vứt bỏ  phận, trở thành một đôi vợ chồng bình thường.
 
Vì ,   chọn  đánh trận  là Nhị thiếu Hoắc gia.
 
Hắn  hối hận.
 
Do đó cũng  khó hiểu khi đời   tự nguyện  trận, Nhị thiếu Hoắc gia  phó tướng.
 
Lúc  vô cùng hùng hậu,  ít quý nữ ngưỡng mộ  đều lén lút tiễn biệt từ Kim Lăng tửu lầu.
 
Có  , Đại thiếu Hoắc gia thỉnh thoảng  ngoảnh đầu  ,   đang tìm ai,  đang đợi ai.
 
Biết , trong  những  đó,   trong lòng mà   sớm để ý thì ?
 
Tiểu  kể  chuyện  như một câu chuyện thú vị cho  .
 
"A Tỷ từ  yến tiệc thưởng hoa    ngoài nữa, chỉ  chuyên tâm thêu hoa  sách, cẩn thận kẻo buồn bực mà sinh bệnh."
 
Còn nương  thì cảm thán:
 
"Cũng   là cô nương nhà ai,   phúc khí đến ."
 
Bà  từng nghĩ rằng cô gái đó sẽ là một trong những cô con gái của .
 
Ngược , gia thế cách biệt lớn như , nếu thật sự là thế, đó   là phúc mà ngược  là họa.
 
Bởi vì Hoắc gia sẽ  bao giờ cho phép con trai  cưới một tiểu thư nhà quan nhỏ  chính thất.
 
Ta   tiếng nào.
 
Cũng đúng lúc , nha  đến báo:
 
"Thừa tướng phu nhân  đến."