Bằng  thì   khiến   tin rằng  thật lòng  gả cho ?
 
Nghĩ ,  liền nhấc váy chạy lon ton đến bên cạnh .
 
“Yến Lễ ca ca,   thể  chuyện với  một chút ? Người   một  buồn quá .”
 
Giọng nũng nịu  cất lên, Kỷ Yến Lễ lập tức sặc rượu, mặt đỏ bừng đến nghẹn :
 
“Cố… Cố tiểu thư xin tự trọng! Hôn ước của chúng  vẫn   hoàng thượng đồng ý!”
 
Ta chớp mắt:
 
“   nhận định  chính là vị hôn phu của   mà.”
 
Mặt thiếu niên càng đỏ hơn, chỉ  lắp bắp “nhưng mà… nhưng mà…” mãi chẳng   lời nào rõ ràng.
 
Hóa  tên công tử ăn chơi trác táng nơi kinh thành  là một thiếu niên thuần khiết?
 
Nghĩ ,   kìm  mà mỉm .
 
“Yến Lễ ca ca là  thích  ?”
 
Ta cố tình   vẻ tiểu nữ nhi mong  yêu thương.
 
Đôi tai Kỷ Yến Lễ đỏ đến mức sắp nhỏ m.á.u.
 
“Bệ hạ vẫn  chính thức ban hôn, Cố tiểu thư xin đừng…”
 
Hắn còn  dứt lời,  bỗng túm lấy cổ áo , từ từ ghé sát .
 
“Huynh  gì    rõ, ghé  gần một chút .”
 
Kỷ Yến Lễ chống hai tay xuống đất, cuối cùng khi  chỉ còn cách  một  tơ tằm thì  bất ngờ đẩy mạnh  ,  mặt sầm  bỏ tiệc mà .
 
Thiếu niên thuần khiết cũng  lúc nổi giận ư?
 
Hay là  khuôn mặt  hóa trang như ma dọa cho hoảng sợ ?
 
6
 
Sau một phen náo loạn, ở kinh thành sẽ chẳng còn ai nghi ngờ  đối với Kỷ Yến Lễ tình sâu nghĩa nặng nữa. 
 
Quý phi mặt mày u ám,  buồn tiếp xúc với , Thái tử càng lười   thêm một cái.
 
Cố Tích Ly thì   một đám công tử vây quanh, sống động như trung tâm yến tiệc, mẫu mực của tiểu thư khuê các.
 
Thái tử điện hạ thấy   yêu nổi bật đến thế, mặt đen sì như sắp g.i.ế.c .
 
Chưa  nửa canh giờ,  liền thấy hai kẻ  lén lút,   bước  hậu hoa viên.
 
Loạt trò vui thế ,    thể bỏ lỡ?
 
Trong hậu hoa viên, Lý Dục Thần mặt lạnh trách mắng Cố Tích Ly:
 
“Là ai cho nàng lớn tiếng phô trương mà đến yến xuân?”
 
Cố Tích Ly  bày  bộ dáng yếu ớt đáng thương:
 
“Điện hạ, ngài  hiểu nỗi khổ  sống nhờ cửa  khác của ? Bộ y phục  chẳng qua chỉ là tỷ tỷ thương hại bố thí cho  thôi.”
 
“Nàng  Kỷ công tử thích nàng mặc màu sặc sỡ…”
 
Hừ, một chữ “bố thí”  cho cái miệng ngọt!
 
Bộ Trân Châu Bách Thải Y , chính là quà mừng sinh thần mà phụ   nhờ thợ thêu giỏi nhất Giang Nam  cho!
 
“Đủ !”
 
Lý Dục Thần tức đến đỏ mặt tía tai. 
 
Giờ đây điều      nhất chính là chuyện liên quan đến Kỷ Yến Lễ.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nguyet-nguyet-yen-ca/3.html.]
Hắn  tuy chẳng thích , nhưng   thể bỏ quyền thế của nhà . 
 
Nếu  nhờ sự trợ lực của ,    thể dễ dàng kế vị đến thế ?
 
“Điện hạ,  chẳng lẽ kém hơn tỷ tỷ đến  ?”
Truyện  đăng  page Ô Mai Đào Muối
Cố Tích Ly đương nhiên hiểu rõ trong lòng Thái tử nghĩ gì, lập tức lấy tay che mặt  lóc, định chạy :
 
“Nếu Thái tử  thích A Ly,  A Ly sẽ   phiền nữa!”
 
Chỉ một khắc , nàng    Lý Dục Thần ôm chặt  lòng.
 
Hai  quyến luyến chẳng nỡ rời, gắn chặt môi  …
 
Ta   gốc cây chép miệng,  nhấm nháp sơn tra  xem trò . 
 
Thầm nghĩ súc sinh phát xuân cũng  chọn mùa chứ, hai vị  tuỳ hứng thế !
 
Đang xem hăng say,  lưng bỗng vang lên một giọng nam:
 
“Thì  Thái tử cùng biểu  của nàng  tư tình.”
 
Kỷ Yến Lễ gối đầu lên tay tựa  gốc cây, miệng ngậm cọng cỏ đuôi chó, bày  vẻ “thì  là thế”.
 
Rồi liếc  một cái:
 
“Nàng  gả cho , chẳng  chỉ để chọc tức bọn họ thôi ?”
 
Ta ngẩng đầu  ,   gì. 
 
Một lát  bỗng nhấc váy, leo lên cái cây xiêu vẹo bên cạnh,  cạnh .
 
“Nàng là nữ nhi,   thể leo cây!”
 
Hắn hoảng hốt đưa tay  đỡ ,  khó chịu mà thu về, lạnh lùng ném cho  một câu:
 
“Đừng tưởng nàng  leo cây thì  sẽ đồng ý hôn sự  với nàng!”
 
Ta trừng mắt lườm .
 
Tên thiếu niên  đầu óc khác  thật?
 
Đời    giam trong lãnh cung, nhiều  leo cây tìm đường thoát . 
 
Sau đó Lý Dục Thần chặt hết cây trong lãnh cung, tuyệt đường sinh cơ của . 
 
Nay nghĩ , nữ tử  đời vẫn  học đôi chút bản lĩnh,   lúc nào đó  hữu dụng.
 
Kiếp    hối hận vì  chẳng  khinh công!
 
Nghĩ đến đây,  cũng lười nhác dựa   cây:
 
“Ta  gả cho ,  trốn cũng chẳng thoát .”
 
Kỷ Yến Lễ nào ngờ    thế, mặt  lập tức đỏ bừng như m.ô.n.g khỉ.
 
“Nàng thật là điên !”
 
Nói xong  tức tối bồi thêm một câu:
 
“Ta  nàng thích Thái tử!”
 
Nửa đời   quả thực    hổ mà đuổi theo Thái tử, ai ai cũng   tâm ý với .
 
Cho nên Kỷ Yến Lễ tin chắc   gả cho  chỉ là trò đùa.
 
Hắn khẽ  khinh miệt:
 
“Ta là tên công tử ăn chơi khét tiếng kinh thành, nhà nào  tiểu thư mà chẳng tránh xa ?”
 
Hắn liếc xéo, trong mắt  lộ  một tia tự giễu.