Lão Chu đang hấp hối bỗng dưng cảm thấy cơ thể khỏe hơn một chút.
Ông  còn  kịp mừng rỡ,   thấy giọng  vô cảm của Lệ quỷ áo đỏ:
"Vẫn  chết. Đánh tiếp  ."
Ngay  đó, một cú đạp cực mạnh giáng thẳng  hạ bộ ông .
"Aaaaaa!"
Tiếng hét thảm thiết vang vọng khắp căn phòng. Lão Chu co quắp , mặt mày vặn vẹo vì cơn đau khủng khiếp.
Kẻ  đòn  ai khác chính là Lệ quỷ áo đỏ.  điều khiến lão Chu càng tuyệt vọng hơn chính là… cô   để ông  chết.
Vừa đánh, cô   truyền pháp lực giữ cho ông  sống sót.
Lão Chu  bẹp  đất,   run rẩy. Ông  hoang mang tự hỏi:
Mình rốt cuộc  nghĩ cái quái gì mà cho rằng để Lệ quỷ áo đỏ trông coi  là một chuyện ?
"Xin hãy để  c.h.ế.t …"
Lão Chu  dám  , chỉ  thể tuyệt vọng gào thét trong lòng.
Sau khi rời khỏi tầng hai, Lê Diệu mở [Hệ thống bản đồ Nhà Ma].
Lần , cô  định kiểm tra phó bản  tìm quỷ mới mà  chuẩn  cho  một chỗ ở  định.
Trước đây, cô chỉ nghỉ tạm tại phòng chờ tầng một, ngay cả một căn phòng đàng hoàng cũng  .  bây giờ khác ! Với [Hệ thống bản đồ Nhà Ma] và [Cửa hàng Nhà Ma],  thêm tiền bạc dồi dào, cuối cùng cô cũng  thể tận hưởng một cuộc sống thoải mái hơn.
Cô  chằm chằm  bản đồ, lướt qua từng lựa chọn. Xem tới xem lui, cô vẫn thấy tòa nhà hiện tại là  nhất.
Vị trí sát cổng,   thuận tiện. Không gian rộng rãi, nhiều tầng,  thể sắp xếp tùy ý.
Cô quyết định chọn tầng 16 – tầng  cùng –  phòng ngủ của . Các nhân viên ma sẽ  phân bổ xuống những tầng khác.
Dù gì thì   cô cũng  kế hoạch di dời phó bản Như Hoa và phó bản Họa Bì  nơi khác,  gian trong Nhà Ma sẽ dư dả hơn  nhiều.
6 giờ tối, giờ mở cửa kết thúc, Nhà Ma chính thức đóng cửa.
Đã đến lúc hành động !
Sau khi chắc chắn  còn khách nào, Lê Diệu khóa chặt cửa, nhanh chóng tiến về phía phó bản Như Hoa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nha-ma-cua-ta-thong-voi-dia-phu/134.html.]
Cô  kiểm tra xem phó bản cao cấp  gì đặc biệt!
Mộng Vân Thường
Khi phó bản trung cấp  nâng cấp, khách tham quan  hề phản ánh   đổi gì. Điều  chứng tỏ các  đổi  tinh tế,  đủ rõ ràng để họ nhận .    thì ?
Bước  trong, Lê Diệu quan sát kỹ lưỡng từng ngóc ngách.
Nhìn trái,  ,  tới,  lui… Mọi thứ vẫn như cũ.
Không  bất kỳ  đổi nào?
"Không thể nào…"
Lê Diệu nhíu mày,  chút khó hiểu. Phó bản  nâng cấp lên cấp cao, đáng lẽ    đổi chứ?
Ngay lúc đó, Như Hoa xuất hiện, lặng lẽ  bên cạnh cô, giọng điềm tĩnh:
"Phó bản nâng cấp thành cấp cao, cảnh vật đúng là  đổi.   cảm nhận    kiểm soát phó bản  hơn  nhiều."
Lê Diệu lập tức  sang, ánh mắt đầy tò mò.
"Kiểm soát  hơn? Ý cô là ?"
Như Hoa khẽ mỉm , đưa  hai ví dụ.
Thứ nhất, khả năng kiểm soát các NPC vô thức.
Trước đây, những NPC  giống như những con rối thô sơ, cô  tự điều khiển từng động tác, từ nhấc tay đến bước chân.  giờ đây, bọn họ   nâng cấp!
Dù vẫn   ý thức riêng, nhưng giống như robot thông minh,  thể tự động nhận lệnh. Chỉ cần một ý nghĩ, Như Hoa  thể  lệnh cho họ thực hiện nhiệm vụ mà  cần thao tác thủ công.
Bên bờ biển trong phó bản, Lâm Đại Tôm đang loay hoay thả hải sản mới giao xuống nước, một   việc khá vất vả.
Thấy , Như Hoa chỉ nhẹ nhàng vẫy tay một cái.
Lập tức, hàng chục NPC xuất hiện, tự động phối hợp giúp đỡ: Người khiêng đồ,  rải thức ăn,  thứ diễn  nhịp nhàng  một chút lộn xộn.
Lê Diệu gật gù. Quả thật tiện lợi hơn  nhiều!
"Vậy còn  đổi thứ hai?"
Như Hoa  dịu dàng:
"Giờ đây,   thể kiểm soát  bộ phó bản gần như đạt đến mức… 'hô phong hoán vũ'."