Đại Xuyên  định bước qua bức bình phong để tiếp tục tham quan, nhưng đột nhiên, khán giả trong phòng livestream bắt đầu gửi những tin nhắn yêu cầu:
"[Khoan , khoan !]"
"[Đại Xuyên, đừng vội,  xem bức bình phong  !]"
Nghe thấy , Đại Xuyên dừng , tiến  gần bức bình phong và  hiệu cho máy  hướng  chi tiết gần hơn.
Lập tức, màn hình livestream hiện lên rõ ràng hình ảnh của bức bình phong, khiến khán giả  khỏi xuýt xoa trầm trồ.
"[Wow,  quá!]"
"[Trời ơi, trời ơi, đây là thêu Tô Châu đó! Các bạn   thêu Tô Châu ? Một tấm lớn như thế , giá chắc   trời luôn! Ai  để một tấm bình phong quý giá thế  trong Nhà Ma  đạo cụ mà  bảo vệ cẩn thận,  sợ    hỏng ?]"
Một cư dân mạng gần như phát cuồng,  ngừng than thở vì sự quý giá của tấm bình phong.
Một  khác  chú ý đến một chi tiết khác:
"[Người ở  , chỉ  xót thêu Tô Châu,  thấy rằng tấm bình phong  còn   từ gỗ hồng mộc ?]"
Sau lời nhắc nhở ,   mới chăm chú   tấm bình phong, càng  càng cảm thấy kinh ngạc. Dù   ai cũng nhận  rõ thêu Tô Châu  chất liệu gỗ, nhưng ai cũng  thể nhận thấy tấm bình phong    và vô cùng tinh xảo, giá trị của nó rõ ràng là  hề nhỏ!
Đại Xuyên cũng cảm thấy ngạc nhiên. Anh  ngờ tấm bình phong    là thêu Tô Châu    từ gỗ hồng mộc.
"Quản lý, cái  là..." Đại Xuyên  sang hỏi Bạch Linh.
Bạch Linh mỉm  giải thích:
"Bà chủ của chúng  luôn chú trọng đến sự  hảo. Tiệm son phấn  là cửa hàng cao cấp, vì ,  thứ trong đó đều  đạt chuẩn  nhất."
Lê Diệu  cạnh, thấy Bạch Linh giải thích khéo léo, cũng  quên giơ ngón tay cái tán thưởng.
Đại Xuyên thở dài:
"Thật là quá mức !"
Anh  sang  với khán giả trong livestream, giọng điệu đầy thích thú:
"[Không   xa, chỉ riêng tấm bình phong  thôi, vé  cửa 88 đồng  quá xứng đáng .]"
Lượng  xem trong livestream bắt đầu tăng vọt. Nhiều , vì tò mò về Nhà Ma Phong Đô,  đổ xô  xem. Chỉ trong chốc lát,   xem  vượt qua con  mười nghìn. Đại Xuyên tiếp tục dẫn dắt,  sâu  bên trong tiệm son phấn, giới thiệu thêm cho khán giả về các chi tiết tinh tế của cửa hàng.
Tiệm son phấn quả thật  cao cấp. Các dụng cụ đựng son đều  bằng sứ trắng, kiểu dáng thanh lịch, khiến    trầm trồ,   rời mắt. Đại Xuyên   mất hơn nửa tiếng để khám phá hết tiệm son phấn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nha-ma-cua-ta-thong-voi-dia-phu/175.html.]
Khi   khỏi tiệm, một  cư dân mạng vẫn  thỏa mãn, liên tục yêu cầu  nán  lâu hơn, thậm chí còn   tham quan sân  của tiệm.
Đại Xuyên bất lực đáp  trong livestream:
"[Các bạn ơi, con phố   ít nhất vài chục cửa hàng. Nếu cứ xem như thế ,   ở đây cả đêm mất! Mọi   xem những cửa hàng khác, thì nên đến đây tự  xem. Còn bây giờ, chúng  chuyển sang thử phó bản Họa Bì . Nghe  nơi đó  một  quy tắc kỳ lạ  thú vị, chúng  cùng  chơi thử nhé!]"
Sau khi thông báo xong, Đại Xuyên rời khỏi tiệm son phấn.
Vừa bước  khỏi cửa, một tấm thẻ nhỏ màu đen bay qua  mặt .
Khán giả tinh mắt ngay lập tức phát hiện và đồng loạt gửi tin nhắn:
Mộng Vân Thường
"[Đại Xuyên, chậm , chậm ,  tấm thẻ đen, thử xem đó là gì?]"
Đại Xuyên nhặt tấm thẻ lên. Nó là một tấm thẻ đen như mực,   bất kỳ hoa văn nào, chỉ  năm chữ lớn  khắc bằng vàng: "Tiệm Cầm Đồ Số Tám."
Cả phòng livestream lập tức bùng nổ:
"[Cái gì! Tiệm Cầm Đồ Số Tám á?]"
"[Trời ơi,   cả Tiệm Cầm Đồ Số Tám nữa!]"
Khán giả háo hức,  ngừng bàn tán:
"[Các bạn từng tưởng tượng, nếu thế giới   một tiệm cầm đồ như , bạn sẽ cầm cố thứ gì ?]"
"[Đại Xuyên, mau đến đó !]"
"[Aaaa,  xem Tiệm Cầm Đồ Số Tám trông như thế nào. Có giống trong phim ?]"
Đại Xuyên cũng cảm thấy thú vị. Phó bản Họa Bì thực sự  hấp dẫn, nhưng bây giờ, Tiệm Cầm Đồ Số Tám  khiến  tò mò hơn.
Anh  sang  Bạch Linh, hỏi:
"Tiệm Cầm Đồ Số Tám ở  ?"
Bạch Linh lắc đầu, tỏ vẻ  .
Anh  sang Lê Diệu, nhưng cô   gì, chỉ mỉm   bên.
Đại Xuyên đành tự  tìm kiếm. Anh  vòng quanh con phố hai  mà vẫn  thấy tấm biển của tiệm.
Chẳng lẽ tiệm     con phố thương mại mà  ở một nơi khác?