Bên cạnh, Miêu Phổ Hà  đang giơ tay  động tác b.ắ.n súng, miệng bập bẹ:
"Đứng im!  là cảnh sát! Đã bắt  tên trộm  ! Bùm bùm!"
Tùy Tâm: "..."
Cô  nhịn , giơ tay đẩy nhẹ Miêu Phổ Hà một cái, kéo cô   khỏi giấc mộng.
Miêu Phổ Hà giật , chớp chớp mắt như  tỉnh khỏi cơn mê,  lập tức cảm thấy  gì đó  đúng.
Cô     dễ  tác động bởi âm thanh đến mức chìm sâu như .
Tùy Tâm cũng nhận  điều , ánh mắt thâm trầm  về phía thiếu nữ bên trong, hạ giọng :
“Tiếng đàn   ma lực... Nó  thể dễ dàng tác động đến tâm trí, khiến   đắm chìm trong những khát vọng sâu thẳm nhất.”
Miêu Phổ Hà im lặng, lòng  chút chấn động.
Cả hai đều là  của Siêu Cục,  huấn luyện bài bản, ý chí mạnh mẽ hơn  thường. Vậy mà vẫn  cuốn  tiếng đàn một cách dễ dàng như , đủ để thấy sức mạnh của nó đáng sợ nhường nào.
Nhìn  đồng hồ, Tùy Tâm nhận  thời gian  trôi qua  nhanh.
“Từ trưa đến giờ,  ngờ  5 giờ chiều.”
Miêu Phổ Hà cũng ngạc nhiên  kém. Bọn họ chơi vui đến mức  để ý thời gian.
“Đi thôi,” Tùy Tâm  nhỏ, “chúng   gặp đội trưởng Trương và  .”
Cả hai  bước  khỏi phòng nhạc, định tìm một chú thỏ để hỏi đường  khỏi phó bản, thì Thỏ Đẹp  nhanh nhảu nhảy lên , thông báo bằng giọng điệu kiêu hãnh:
“Thời gian thử nghiệm sắp kết thúc! Các thử nghiệm viên vui lòng di chuyển sang phòng bên để  thành bảng khảo sát!”
Ngay  đó, những chú thỏ nhỏ bắt đầu hướng dẫn    về phía phòng kế bên.
Trong đám đông, nhiều  tỏ  tiếc nuối.
“Hết  ? Sao mà nhanh ?”
“Trời ạ,  5 giờ ! Lúc  đây  nhớ mới chỉ 12 giờ trưa thôi mà?”
“Không thể chơi thêm  ?  còn  thử cưỡi đại bàng nữa!”
Lời than vãn  nhanh chóng thu hút sự chú ý của những  xung quanh. Một  tò mò hỏi :
“Cưỡi đại bàng á? Ai dám cưỡi con quái vật đó thế?”
Có  lập tức đáp:
“Là một cô gái đấy! Nhìn gan  lắm!”
Tùy Tâm khẽ giật .
Chẳng  họ đang  đến cô ?
Cô còn  kịp phản ứng thì Thỏ Đẹp  nhảy lên  trung, vỗ vỗ đôi tai mềm mại, kiêu ngạo tuyên bố:
“Vị nữ  hùng gan  , đương nhiên là khách quý của Thỏ Đẹp !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nha-ma-cua-ta-thong-voi-dia-phu/201.html.]
Vừa dứt lời, nó nhảy lên đầu Tùy Tâm, vung chân nhỏ một cái, lập tức   trung nổ tung những chùm pháo hoa lấp lánh.
Cả đám đông đồng loạt    cô, ánh mắt kinh ngạc lẫn ngưỡng mộ.
Tùy Tâm: "..."
Cô  từng nghĩ sẽ  một ngày,   chính một con thỏ nhỏ "bán " như thế .
Tùy Tâm xuất hiện lộng lẫy  lưng đại bàng giữa màn pháo hoa rực rỡ.
"..." Cô  câm nín, mặt nóng bừng vì  hổ.
Mọi ánh mắt lập tức đổ dồn về phía cô, còn con thỏ trắng nhỏ trong tay thì vô cùng phấn khích, tiếp tục b.ắ.n thêm vài chùm pháo hoa lấp lánh.
"Đừng thả pháo hoa nữa!" Tùy Tâm vội vàng ôm chặt thỏ nhỏ, cố che  sự  hổ của .
Cô  gượng với  : " chỉ tò mò thôi. Thật  đại bàng bay  cao lắm ."
Người xung quanh vẫn trầm trồ,   giơ ngón tay cái khen ngợi: "Đỉnh thật!"
Một  khác tò mò hỏi: "Có nguy hiểm ?"
Tùy Tâm lắc đầu: "Không hề. Các bạn ở   thấy đấy thôi,  lưng đại bàng  một bông hoa nhỏ bao lấy  cưỡi,  thể rơi xuống ."
"Hay quá!" Một cô gái tán thưởng, ánh mắt tràn đầy ao ước: "Lần tới khi phó bản Tiểu Thiến chính thức khai trương,  nhất định  thử cưỡi đại bàng!"
Mộng Vân Thường
"  chỉ  cưỡi đại bàng, mà còn  chơi tàu lượn trong hầm, Thành Phố Trên Mây... Trời ơi, còn bao nhiêu trò  chơi nữa! Lần  nhất định  đến sớm, từ lúc mở cửa, chơi cả ngày!"
Một  đột nhiên lên tiếng: "Phải ,  ở đây   chỗ bán đồ ăn nhỉ?"
Cả nhóm chợt nhận , đúng thật! Chơi lâu như   mà chẳng thấy hàng quán .
Mọi   trò chuyện rôm rả,  bước  phòng bên cạnh để điền khảo sát  máy tính.
Tất cả đều đồng tình rằng các trò chơi cực kỳ thú vị,   gì cần cải thiện, chỉ mong  bổ sung thêm... đồ ăn!
"Chơi xong mà   gì ăn, thật sự quá đau lòng!"
"Không chỉ đồ ăn ,   cả chỗ nghỉ nữa!   ở  đây lâu hơn!"
Thế là bảng khảo sát lập tức tràn ngập những yêu cầu về ẩm thực: nào là đồ nướng, xiên chiên, lẩu, đồ Tây, bánh ngọt, đủ cả tám món chính của ẩm thực Trung Hoa. Một   còn đề xuất thêm hải sản từ phó bản Như Hoa!
Sau khi điền xong khảo sát, cả nhóm chuẩn  rời .
Bỗng, một  đàn ông to con kêu lên: "Khoan ! Suýt nữa  quên,   ý kiến!"
Mọi  lập tức dừng bước, tò mò   .
Đây là ý kiến đầu tiên về phó bản Tiểu Thiến! Không ai  bỏ lỡ.
Thấy ai cũng vây quanh,  đàn ông  phần ngại ngùng: "Các bạn đừng   ?"
"Không ! Mau  !"
Anh  đành thở dài, chấp nhận  phận: "Thật    vấn đề gì lớn, chỉ là  ngại..."
Mọi  càng tò mò hơn.
Anh  ấp úng kể : "Lúc chơi xong cầu trượt,   đau bụng,   vệ sinh, nên hỏi thỏ nhỏ nhà vệ sinh ở . Thỏ nhỏ gõ  một bông hoa, dẫn   trong. Bên trong  một bồn cầu  sạch sẽ."