Nói một hồi, thấy Cục trưởng im lặng, Trương Tu Viễn chợt nhận quá nóng vội.
Anh hít một sâu, nhẹ giọng:
"Xin . linh khí trong hải sản mờ mắt . Cục trưởng, hiện tại còn đủ khách quan nữa. Không chỉ , mà cả nhóm năm chúng cũng thể giữ sự khách quan."
"Cục trưởng, đề nghị ông cử một nhóm khác đến đây, đừng dùng những năng lực đặc biệt."
Thấy Trương Tu Viễn nhanh chóng bình tĩnh , Cục trưởng gật đầu hài lòng.
"Tu Viễn, cần xin . Đứng cám dỗ mà sinh lòng tham là chuyện thường tình. Cũng may năng lực đặc biệt, nếu , chắc cũng chẳng bình tĩnh nổi."
Ông trầm giọng:
"Các cứ ở Phong Đô quan sát, đừng hành động thiếu suy nghĩ. sẽ đến ngay."
Nói xong, Cục trưởng cúp máy, lập tức yêu cầu thư ký đặt vé bay.
Chuyến sớm nhất là ngày mai, hôm nay kịp nữa.
Cục trưởng chậm trễ, triệu tập ngay một cuộc họp khẩn cấp.
Lần , bộ những tham gia đều là bình thường, ai năng lực đặc biệt.
Một nhanh chóng nhận điều , ánh mắt hiện lên sự cảnh giác.
Cục trưởng ý gì? Ông đang đề phòng họ ?
đợi ai lên tiếng, Cục trưởng thẳng vấn đề.
"Hải sản trong Nhà Ma Phong Đô linh khí, thể giúp những năng lực đặc biệt tăng cường tu vi."
Những mặt lập tức hiểu mức độ nghiêm trọng của sự việc.
Bộ trưởng Bộ Điều tra Xã hội nhíu mày, hỏi ngay:
"Cục trưởng, ý ông là... đây chỉ là một vụ việc đơn thuần, mà còn liên quan đến sự cân bằng giữa những năng lực đặc biệt và bình thường?"
" ." Cục trưởng gật đầu, sắc mặt trầm ngâm.
Bộ trưởng Bộ Điều tra Xã hội bên cạnh, giọng điệu đầy lo lắng: "Một địa điểm linh dị đột nhiên xuất hiện là vấn đề nghiêm trọng. Giờ còn khả năng nâng cao tu vi của những năng lực đặc biệt... thực sự nghi ngờ mục đích của đối phương. Họ rốt cuộc gì? Liệu đây thực sự chỉ là ý , ẩn giấu toan tính nào khác?"
Ông dừng một chút tiếp tục: "Ngay cả khi đối phương ý đồ , thì rủi ro cũng lớn. Nếu những sở hữu năng lực đặc biệt trở nên quá mạnh mẽ, vượt xa thường, liệu họ còn chấp nhận chung một thế giới với bình thường ?"
Những trong giới huyền học từ lâu một cá nhân sở hữu sức mạnh vượt trội, thậm chí thể coi là siêu phàm. may mắn là lượng những đó nhiều, vẫn trong tầm kiểm soát.
bây giờ...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nha-ma-cua-ta-thong-voi-dia-phu/204.html.]
Nếu lượng những kẻ mạnh gia tăng một cách kiểm soát thì ?
Bộ trưởng nghiêm túc bày tỏ quan điểm của .
Cục trưởng gật đầu: "Đây cũng chính là điều lo lắng."
Bầu khí trong phòng trở nên nặng nề. Một lúc , dè dặt lên tiếng: "Có cần xóa sổ Nhà Ma Phong Đô ?"
Nghe , Cục trưởng cau mày, giọng trầm xuống: "Quá hẹp hòi !"
Ông quét mắt quanh, ánh mắt sắc bén khiến lập tức im bặt.
"Chúng cả b.o.m nguyên tử, b.o.m hạt nhân. Lẽ nào vì sợ hãi mà sản xuất nữa ?" Cục trưởng chậm rãi , ngữ điệu mang theo sự nghiêm nghị. "Những thứ đó còn đáng sợ hơn bất kỳ ai năng lực đặc biệt."
Mọi im lặng, ai phản bác lời ông.
Mộng Vân Thường
Cục trưởng hạ quyết định: "Thôi, bàn bạc thế giải quyết gì. Chúng đến tận nơi kiểm tra tình hình ."
Ông hiểu rõ sự khao khát nâng cao sức mạnh của những năng lực đặc biệt, cũng hiểu nỗi lo lắng của những bình thường khi đối diện với một thế lực thể vượt xa . Điều quan trọng nhất lúc là đàn áp chia rẽ, mà là tìm cách để hai bên thể cùng tồn tại và hợp tác.
"Là của Siêu Cục, chúng đồng lòng, cùng chí hướng và nỗ lực."
Thấy Cục trưởng nghiêm túc như , ai dám thêm điều gì. Mọi lặng lẽ trở về chuẩn hành lý.
Sáng hôm , đoàn của Siêu Cục mặt tại Phong Thành, nhanh chóng đến khách sạn đặt .
"Hồ Địch!"
Cục trưởng bước sảnh khách sạn, Hồ Địch lập tức chạy tới, giọng đầy mong chờ: "Cục trưởng, cuối cùng ngài cũng tới! chờ sốt ruột lắm ! Chúng nhanh chóng ăn hải sản linh khí !"
Nếu Trương Tu Viễn kiềm chế, lẽ ông chạy tới Nhà Ma từ tối qua.
Cục trưởng nhướng mày, giơ tay hiệu: "Vào trong ."
Nhóm bước đến quầy lễ tân để thủ tục nhận phòng.
nhân viên lễ tân ái ngại họ, khẽ : "Xin , khách sạn chúng hiện còn phòng trống."
Hồ Địch ngẩn : "Không còn phòng? Chưa tới lễ 1/5 mà?"
Nhân viên lễ tân giải thích: " là đến lễ, nhưng gần đây Nhà Ma Phong Đô quá hot. Rất nhiều từ nơi khác đến sớm để tránh đợt cao điểm. Không chỉ hôm nay, mà ngay cả những nhận phòng từ hôm qua cũng thể gia hạn."
Hồ Địch: "..."
Không chỉ nhận phòng, ngay cả những đặt từ đó cũng yêu cầu trả phòng.
Ông thực sự chửi thề một câu.