Tất cả các hồn ma do Siêu Cục đưa tới đều  chuyển  khách sạn Hoàng Tuyền.
Lê Diệu quan sát xung quanh,   sang hỏi Cục trưởng Ông:
"Bao nhiêu hồn ma ? Sao    đưa tới nhiều thế?"
Cục trưởng Ông chắp tay  lưng, chậm rãi trả lời:
"Lô đầu tiên là 1.000 hồn ma. Bà chủ  sắp xếp  ?"
Lê Diệu gật đầu  chút do dự:
"Được. Nhà Ma đang thiếu nhân viên."
"Vậy thì ." Cục trưởng Ông thở phào nhẹ nhõm, nhưng   cau mày trầm ngâm:
"Thực ,  cũng   gửi nhiều hồn ma như  . Một phần là sợ cô  sắp xếp , phần khác  lo  hồn ma trốn thoát gây đại họa.  cô cũng thấy  đấy, những hồn ma  yếu lắm. Nếu  ở trong Nhà Ma, bọn họ sẽ  thể duy trì trạng thái  định. Giữ mãi trong Siêu Cục, chẳng bao lâu nữa họ cũng tan biến   thôi."
Những hồn ma bình thường  khi con  c.h.ế.t  đều  yếu ớt, giống như một túi nylon mỏng manh, chỉ cần một cơn gió nhẹ cũng  thể rách nát.
Lúc đầu, nội bộ Siêu Cục cũng phản đối kịch liệt việc gửi nhiều hồn ma như  đến Nhà Ma.
Dù  thì hợp tác giữa hai bên mới bắt đầu,  ai  thể đảm bảo nhân phẩm của bà chủ Nhà Ma  . Nếu chẳng may cô lợi dụng  hồn ma   điều  thì ?
Thế nhưng, chính Cục trưởng Ông là   bỏ qua  ý kiến phản đối, kiên quyết giữ nguyên quyết định.
Lần  đến đây, tận mắt  thấy những hồn ma trong Nhà Ma, ông mới càng chắc chắn rằng    chọn sai.
Hồn thể của họ  rõ ràng,  còn mơ hồ như những vong hồn bình thường. Đặc biệt là Tiểu đội trưởng Thành—khi mới đến đây,   yếu đến mức chỉ còn chút chấp niệm mong manh để tồn tại.  bây giờ, hồn thể   định hơn  nhiều. Điều đó chứng tỏ Nhà Ma thực sự  thể nuôi dưỡng hồn ma.
Lê Diệu  lướt qua những hồn ma   đưa đến, ánh mắt dần trở nên nghiêm túc.
Ban đầu, cô nghĩ bọn họ chỉ là những linh hồn nhút nhát, nhưng quan sát kỹ mới nhận    họ sợ hãi, mà là quá yếu, thậm chí  còn đủ sức để  vững.
Cô vung tay áo, đưa  bộ hồn ma  những chiếc hộp đen,  đó dẫn họ xuống tầng một của tòa nhà.
Cô đốt một bó hương lớn, nhẹ nhàng thả từng hồn ma  ngoài.
Ban đầu, họ còn ngơ ngác  hiểu chuyện gì đang xảy .   nhanh, một luồng khí ấm áp từ hương khói lan tỏa, những hồn ma theo bản năng tranh  hấp thụ.
Chỉ  một lúc, sắc mặt của họ dần tươi tỉnh hơn, hồn thể cũng trở nên rõ ràng hơn một chút.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nha-ma-cua-ta-thong-voi-dia-phu/216.html.]
Lê Diệu im lặng quan sát, chợt nhớ tới ba hồn ma sinh viên ở Tước Thành.
Nếu hương khói  thể giúp các hồn ma  phục hồi nhanh như ,  còn ba sinh viên  thì ?
Cô vung tay, thả ba  họ  ngoài.
  giống những hồn ma khác, ba sinh viên vẫn  im bất động, ánh mắt vô định.
Ở trong Nhà Ma  lâu, hồn thể của họ khá rõ ràng, nhưng khí sắc thì vẫn  kém, thậm chí trông còn  chút ngây ngốc, như thể  quên mất cách suy nghĩ và  chuyện.
Lê Diệu đặt ba nén hương  mặt họ.
Ba  theo bản năng hấp thụ, hồn thể quả nhiên  định hơn một chút, nhưng vẫn   phản ứng gì khác.
Lúc , cô mới   hiểu .
Những hồn ma do Siêu Cục gửi tới chỉ là yếu ớt, nên khi hấp thụ hương khói, họ  thể nhanh chóng phục hồi.
 ba sinh viên   chỉ yếu, mà còn  tổn thương nặng nề.
Mộng Vân Thường
Hồn thể của họ  từng  phá hủy. Một trong  họ thậm chí  ăn mất nửa bộ não, điều  khiến trí lực của họ cũng  còn nguyên vẹn.
Muốn hồi phục  , chỉ dựa  hương khói là  đủ.
Lê Diệu cau mày suy nghĩ một lát,  đó đưa ba  họ trở  hộp đen để dưỡng thêm một thời gian nữa.
Chờ đến khi tất cả các hồn ma   định trạng thái, cô mới liên hệ với chị Miêu,  phụ trách nhân sự trong Nhà Ma, để sắp xếp chỗ ở và công việc cho họ.
Bước đầu tiên là đăng ký thông tin.
Tiếp theo là tổ chức đào tạo.
Cuối cùng, phân công công việc phù hợp với từng .
Ngoài , Lê Diệu cũng đặc biệt dặn dò chị Miêu ưu tiên tuyển nhân viên cho khách sạn Hoàng Tuyền, vì cô   thiện nó  dịp Quốc tế Lao động.
Tối hôm đó,  khi tạm dừng  hoạt động kinh doanh, cô dành thời gian điều chỉnh  cấu trúc Nhà Ma.
Cục trưởng Ông định nán  để theo dõi tình hình, nhưng Lê Diệu  để ông  ở  qua đêm.
Sau khi   rời , cô bắt đầu di chuyển phó bản "Họa Bì" sang bên trái phó bản "Như Hoa", đặt nó  khu vực bảo tàng kinh dị.