Giáo sư Nghiêm kích động với rằng, đây là đầu tiên trong đời ông cảm nhận cảm giác hít thở thông suốt đến .
"Không còn nghẹt mũi, còn khó chịu, còn giọng mũi. Hít thở dễ dàng khiến đầu óc sáng suốt hẳn !"
Cục trưởng Ông thì giận tím mặt, quát lớn:
"Làm bậy quá! Ông là một chuyên gia kỳ cựu, thể tự ý uống một loại thuốc qua thử nghiệm lâm sàng?"
Một loại thuốc đưa thị trường trải qua quy trình kiểm nghiệm nghiêm ngặt, từ thử nghiệm động vật đến ba giai đoạn thử nghiệm lâm sàng . Vậy mà bọn họ tự tiện uống thử như thế ?
Những nhà nghiên cứu , một khi lao công việc thì chẳng còn để ý đến bất cứ điều gì nữa!
Cục trưởng Ông bảo Trương Tu Viễn dẫn nhóm chuyên gia tới đây vốn là để giám sát họ, chứ để họ cùng lao đầu sự điên rồ .
Đây chẳng là bậy ?
Dù nghiên cứu thuốc mới quan trọng, nhưng với quốc gia, những chuyên gia và học giả còn quý giá hơn nhiều.
Trương Tu Viễn mắng té tát, lúc mới bình tĩnh và nhận sai lầm của . Ông cúi đầu, giọng đầy hối hận:
"Xin ..."
Ông hận thể tự vả mặt . Quá thiếu trách nhiệm! Lẽ ông nên để bản ảnh hưởng bởi sự nhiệt huyết của Giáo sư Nghiêm và như .
Cục trưởng Ông thở dài bất lực, đó lập tức đến gặp nhóm nghiên cứu.
Lê Diệu dựng một phòng thí nghiệm nhỏ trong phó bản Tiểu Thiến, trang đầy đủ thiết cần thiết.
Giáo sư Nghiêm dẫn đầu nhóm nghiên cứu tiến phòng thí nghiệm rời nữa, miệt mài việc suốt ngày đêm. Đôi mắt ông đỏ hoe, cả tiều tụy, trông khác gì xác sống.
Khi Cục trưởng Ông đến nơi, thấy cảnh Giáo sư Nghiêm đang chuẩn uống lọ thuốc thứ hai.
Ông sững trong giây lát, bước nhanh tới, giật phắt lấy lọ thuốc tay Giáo sư Nghiêm.
"Giáo sư Nghiêm!"
Giọng ông đầy tức giận, nhưng trừng mắt đối phương hồi lâu, ông chẳng gì cho .
Hít sâu một , ông kiềm chế cảm xúc, nghiêm giọng :
"Ông điên ? Ông là tiền bối, gương cho thế hệ chứ! Thuốc qua thử nghiệm lâm sàng, thể uống bừa như thế?"
Giáo sư Nghiêm sững , nhưng nhanh bật , chậm rãi giải thích:
"Cục trưởng Ông cần lo lắng. hiểu rõ điều . Loại thuốc chỉ chiết xuất từ cỏ Lam, bất kỳ hợp chất nào khác."
Mộng Vân Thường
Ông nhún vai, thoải mái tiếp:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nha-ma-cua-ta-thong-voi-dia-phu/298.html.]
"Nói đơn giản thì, uống cái cũng giống như ăn cỏ thôi. Yên tâm , chắc chắn an mới dám dùng."
Nếu thuốc là chiết xuất phức tạp hoặc hợp chất tổng hợp, dù tò mò đến , ông cũng dám tự ý uống thử. đây chỉ là nước ép nguyên chất từ cỏ Lam. Nhóm nghiên cứu kiểm tra kỹ lưỡng, xác nhận thành phần chứa độc tố.
Nghe , Cục trưởng Ông khẽ thở phào, nhưng sắc mặt vẫn nghiêm nghị:
"Cho dù , ông cũng uống thuốc bừa bãi!"
Giáo sư Nghiêm lọ thuốc tay , cuối cùng đành từ bỏ ý định uống lọ thứ hai.
Cả nhóm di chuyển đến văn phòng của Giáo sư Nghiêm.
Ông hào hứng giới thiệu:
"Cỏ Lam thực sự kỳ diệu. Nước ép của nó sạch và tinh khiết, hề chứa độc tố, cực kỳ dễ hấp thụ cơ thể ."
Nói đến đây, ông kìm kích động, lập tức dậy, vẽ lên bảng trắng phía :
"Nước ép cỏ Lam thể uống trực tiếp. Sau khi cơ thể, nó giúp tăng cường hệ miễn dịch, sửa chữa tế bào tổn thương, thậm chí còn hỗ trợ tăng cường chức năng nội tạng!"
Nhóm nghiên cứu tiến hành thử nghiệm chuột. Hai con chuột thể trạng tương đương, nhưng con uống nước ép cỏ Lam phát triển khỏe mạnh hơn hẳn, khả năng chống virus và vi khuẩn cũng vượt trội.
Do thời gian nghiên cứu quá ngắn, họ thể quan sát tác động lâu dài. những kết quả ban đầu đủ để khiến Giáo sư Nghiêm vô cùng kinh ngạc.
"Điều tuyệt vời nhất là..."
Ông , mắt sáng rực:
"Nước ép cỏ Lam cực kỳ tinh khiết. Nó chỉ chứa duy nhất một hợp chất. Và đặc biệt, khi kết hợp với bất kỳ loại thuốc nào khác, nó đều giúp tăng cường hiệu quả của thuốc!"
Nói đến đây, ông kích động đến mức suýt quăng luôn cây bút tay.
Lê Diệu mỉm , bình tĩnh bổ sung:
"Một loại buff vạn năng!"
" !"
Giáo sư Nghiêm vỗ tay một cái, thể đồng tình hơn.
Cục trưởng Ông nhíu mày:
"Buff vạn năng? Ý cô là gì?"
Lê Diệu giải thích:
"Nó khả năng khuếch đại tác dụng của bất kỳ thứ gì mà nó kết hợp. Uống chung với thuốc bổ, hiệu quả của thuốc sẽ tăng lên. Dùng cùng thuốc trị bệnh, tốc độ hồi phục sẽ nhanh hơn. Tóm , nó thể mạnh hơn thứ!"