“Đây là phúc lành ?  thấy giống lời nguyền hơn đấy!”
Lê Diệu mỉm ,  phủ nhận, chỉ nhẹ nhàng giải thích:
“Ban đầu  cũng nghĩ ,  thể nào chấp nhận nổi.   đó  nhận , thực      coi  là , mà là xem  như một   đặc biệt.”
Cô dừng  một chút, ánh mắt khẽ lay động.
“Giống như cô  , là cảm giác  thiện, gần gũi, hợp nhãn.”
Càng ở lâu với năng lực , cô càng thấy  sự hữu ích của nó.  là vô cùng tiện lợi!
Cách đây vài ngày, cô  đến khu nghĩa địa hoang, định tìm vài hồn ma về.   ngờ, bất kể gặp  hồn ma thiện  ác, tất cả đều  thiện cảm với cô.
Những hồn ma ác  hề  ý   hại cô, còn những hồn ma thiện thì    theo.
Không chỉ dừng  ở linh hồn, đến cả động vật hoang  đường cũng chạy đến cọ cọ   cô, thậm chí còn lăn  phơi bụng, chờ cô xoa như thể cô là chủ nhân của chúng từ lâu lắm .
Tất cả những sinh vật  sự sống đều yêu quý cô.
Có thể , bây giờ Lê Diệu  trở thành  mà vạn vật đều yêu thích ở một cảnh giới   khác.
Mộng Vân Thường
Cảm giác ,  thừa nhận…  tệ chút nào!
Như Hoa cuối cùng cũng hiểu rõ vấn đề, hóa  tất cả là do lời chúc phúc .
“Lời chúc phúc  thực sự  hữu ích.” Cô gật đầu đồng tình.
Dễ dàng chiếm  thiện cảm của  khác, chắc chắn sẽ  lợi trong những thời điểm quan trọng.
Hôm nay là một ngày đặc biệt quan trọng.
Các nhân viên trong nhà ma đang tất bật trang trí khu nghỉ ngơi. Ai cũng vui mừng vì cuối cùng, Lê Diệu  lấy   mệnh cách và phục hồi dung mạo.
Không khí náo nhiệt đến mức ngay cả Cục trưởng Ông cùng những  khác cũng  sự vui vẻ lan sang, khóe môi bất giác cong lên.
Lúc , Trương Tu Viễn bước ,  vẻ thắc mắc:
“Có chuyện gì mà   vui thế?”
Tiểu đội trưởng Thành phấn khởi đáp:
“Bà chủ Diệu Diệu của chúng  lấy   mệnh cách !”
“Mệnh cách?” Trương Tu Viễn ngạc nhiên, vội hỏi:
“Rốt cuộc là chuyện gì xảy ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nha-ma-cua-ta-thong-voi-dia-phu/318.html.]
Việc  vốn   gì  giấu, Tiểu đội trưởng Thành bình tĩnh giải thích:
“Mệnh cách và khí vận của bà chủ chúng    gia đình bác cả cô  trộm mất từ lâu. Hôm nay cuối cùng cũng lấy  , vật về với chủ!”
Câu  như sét đánh ngang tai.
“Trộm mệnh cách?”
Sắc mặt Trương Tu Viễn tái nhợt, trong lòng kinh hoàng. Đây là tà thuật! Hơn nữa,  trộm mệnh cách thì chắc chắn   sự sắp đặt từ nhiều năm , chứ   chuyện đơn giản.
Anh lập tức xoay , vội vã  tìm Cục trưởng Ông.
“Cục trưởng Ông, ông   chuyện Lê Diệu  trộm mệnh cách ?”
Cục trưởng Ông  trả lời ngay, chỉ lặng lẽ mở điện thoại, đưa cho Trương Tu Viễn xem danh sách hot search.
Mắt  trợn tròn khi thấy tin tức về gia đình họ Lê trộm mệnh cách  đầu bảng.
“Trời ạ! Mấy tin tức mê tín thế    leo lên hot search? Cảnh sát mạng  gỡ bài ?”
Không lẽ chính sách quốc gia   đổi?
Những tháng gần đây  bận rộn tu luyện,  để ý tin tức bên ngoài, nên     chuyện gì đang diễn .
Cục trưởng Ông bình tĩnh gật đầu:
“Nhân chuyện của Lê Diệu, tổ chức  chủ động nới lỏng quản lý.”
Ông trầm ngâm một lát  tiếp tục:
“Trước đây, quốc gia cấm tuyên truyền mê tín phong kiến vì trình độ dân trí  cao, dễ  kẻ  lợi dụng để lừa đảo.  bây giờ khác , đất nước ngày càng lớn mạnh, dân trí cũng cao hơn. Không còn cần  lo sợ những con chuột trong góc tối nữa.”
Ông liếc  Trương Tu Viễn, ánh mắt sâu xa:
“Quan trọng nhất là, hiện nay các sự kiện linh dị xuất hiện thường xuyên, thêm  đó là vấn đề từ các vị diện khác. Tổ chức quyết định nới lỏng quản lý, để những   nhận thức cao sớm chuẩn  tâm lý.”
Trương Tu Viễn trầm mặc, nhưng trong lòng vẫn còn chút lo lắng.
“ hiểu ý tổ chức, nhưng...   quá đột ngột ? Lê Ân là ngôi  hàng đầu trong giới giải trí, chuyện trộm mệnh cách thế  sẽ gây ảnh hưởng  lớn.”
Cục trưởng Ông  trả lời ngay mà lặng lẽ hướng ánh mắt về phía Lê Diệu.
Cô đang  giữa đám đông quỷ, nụ  rạng rỡ, dường như  sự vui vẻ của họ lan tỏa mà khóe môi cũng vô thức cong lên.
Một lát , Cục trưởng Ông chậm rãi :
“Lê Diệu là   công với quốc gia, tất nhiên   bảo vệ.”