Vừa đặt chân  trung tâm thương mại, Tứ Linh lập tức  mê hoặc bởi vô  bộ quần áo thời thượng,  mắt trưng bày trong các cửa hàng sang trọng.
Cô thích váy, thích giày, thích cả Hán phục... Mỗi món đồ đều khiến cô rung động!
Mộng Vân Thường
Tứ Linh hào hứng thử từng bộ một, bộ nào cũng cảm thấy  ý,  nỡ rời mắt.
Tổng Giám đốc Cù  bên cạnh  cô với vẻ thích thú. Khi thấy cô thử gần hết nửa cửa hàng, ông  mỉm , lấy  một chiếc thẻ đen đưa cho nhân viên bán hàng:
"Gói hết những bộ cô   thử ."
Tứ Linh giật , kinh ngạc hỏi:
"Mua hết ?  mặc  hết !"
Tổng Giám đốc Cù  nhẹ, thản nhiên đáp:
"Mặc  hết thì vứt, chỉ cần cô thích thì mua. Để ở nhà ngắm cũng vui mà."
Nghe , Tứ Linh cũng  từ chối nữa, gật đầu đồng ý.
Nhân viên bán hàng  bên cạnh thấy cảnh  liền nở nụ  lấy lòng:
"Cô đúng là  phúc,  yêu chiều cô như , đúng là hạnh phúc!"
 cô   ngờ rằng câu  vô tình   khiến sắc mặt Tứ Linh tối sầm.
"Cô mù ?!"
Ánh mắt Tứ Linh lạnh lẽo, tay bấm quyết định  tay trừng trị.
Tổng Giám đốc Cù thấy tình hình  , vội vàng ngăn :
"Tiểu tiên cô, tuyệt đối  ! Đạo trưởng Nhất Đức  dặn ,  thể để cô tùy tiện sử dụng pháp thuật."
Ông  nghiêm túc  tiếp:
"Làm tổn thương  thường sẽ gây  nhân quả  ."
Tứ Linh bực tức thu tay , giọng đầy bất mãn:
"Vậy bây giờ  ?"
Tổng Giám đốc Cù nhẹ nhàng trấn an cô:
"Đừng giận, đừng giận. Thế tục  cách giải quyết của thế tục."
Dứt lời, ông  bất ngờ giáng một cái tát mạnh  mặt nhân viên bán hàng, quát lớn:
"Quỳ xuống!"
Cô nhân viên còn  kịp phản ứng thì   vệ sĩ của Tổng Giám đốc Cù đá  đầu gối, khiến cô  ngã quỵ xuống sàn.
Tổng Giám đốc Cù  lấy lòng Tứ Linh:
"Tiểu tiên cô,  xem,  giúp cô xả giận ."
Ngay khi ông   dứt lời, nhóm vệ sĩ lập tức hành động.
Một  khóa cửa, kéo rèm che khuất tầm  bên ngoài. Hai  khác giữ chặt nhân viên bán hàng, kéo cô   phòng trong. Một vệ sĩ khác ném một xấp tiền cho quản lý và các nhân viên còn , ánh mắt đầy uy hiếp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nha-ma-cua-ta-thong-voi-dia-phu/320.html.]
Ngay  đó, hai vệ sĩ mạnh tay đánh nhân viên bán hàng  lỡ lời.
Những cái tát vang dội giáng xuống, cú đạp  bụng, cú giẫm gãy cổ tay...
Ban đầu, Tứ Linh thực sự  giận dữ. Cô tức vì nhân viên bán hàng dám xúc phạm , dám  cô như một  tình của lão già .
 khi chứng kiến cảnh tượng    đánh thê thảm, lòng cô bỗng nhiên dấy lên một chút thương xót.
Sư phụ từng dạy rằng,  tu đạo cần  thương xót vạn vật.
Nghĩ , cô liền lên tiếng ngăn :
"Thôi !"
Tất cả động tác đều dừng  ngay lập tức.
"Không cần đánh cô  như . Chỉ cần tát một cái  gương là đủ , cô  cũng  cố ý."
Nói xong, cô lùi  vài bước,    gần nhân viên bán hàng nữa.
Quản lý thấy tình hình liền vội vàng tiến đến, giọng đầy khẩn trương:
"Xin , xin ! Đã  phiền quý khách. Cô  là nhân viên mới,  hiểu chuyện. Xin quý khách yên tâm,  sẽ xử lý nghiêm khắc, sa thải cô  ngay lập tức!"
Tổng Giám đốc Cù  hiệu, vệ sĩ lập tức buông tay, thả cô nhân viên .
Quản lý vội chạy tới, mắt đỏ hoe đỡ lấy nhân viên của ,  nhanh chóng dìu cô  rời khỏi cửa hàng.
Sau sự việc , bầu  khí trong cửa hàng    đổi.
Những nhân viên khác  còn vẻ vui mừng khi tiếp đón khách hàng lớn, mà chỉ còn nỗi sợ hãi, dè dặt. Có  thậm chí còn rơm rớm nước mắt vì quá căng thẳng.
Tứ Linh  xung quanh, bỗng cảm thấy mất hứng.
"Thôi,  mua nữa."
Cô thở dài,   rời khỏi cửa hàng cùng Tổng Giám đốc Cù.
Bước  khỏi cửa hàng cao cấp, cô  nhịn  mà lên tiếng trách móc:
"Ông  gì mà  tay nặng như ? Chỉ cần dạy cho cô  một bài học nhỏ là  . Ông  thế  khiến  trông như kẻ ác !"
Tứ Linh tự nhận  là  lương thiện, tuyệt đối    xem là kẻ bạo ngược.
Cô thầm nghĩ,  đầu xuống núi  ngang ngược thế , nếu để sư   , chắc chắn sẽ  mắng. Nếu chuyện  lọt  tai Siêu Cục,  khi cô còn  bắt giam.
Tổng Giám đốc Cù vội vàng cúi đầu xin :
"Xin , tiểu tiên cô, là  hành động quá thô bạo khiến cô  vui. Lần   sẽ    nữa."
Tứ Linh hừ một tiếng, nhưng cũng  quá khó chịu nữa.
"Hành động của ông đúng là thô bạo, nhưng ý  khi bênh vực  thì  sẽ báo  với sư ."
Nói xong, cô nhấc chân rời , để  Tổng Giám đốc Cù thở phào nhẹ nhõm phía .
....
Mộng: tối tui up bù chương nhé. Sang nay bận quá hiu hiu