Cô gái mũm mĩm gật đầu, tươi rói:
" , lẽ tham lam quá . Thực hiện tại tuyệt. Ngày mai chúng phó bản Sadako chơi nhé!"
Cô gái bên cạnh vui vẻ hưởng ứng:
"Được thôi!"
Tứ Linh phía , hai trò chuyện mà trong lòng khỏi dâng lên hứng thú.
Phó bản Sadako?
Xem cũng thú vị.
Cô cắn môi, thầm mắng:
"Lê Diệu thật đáng ghét! Cô biến Nhà Ma thành một nơi hấp dẫn đến mức , khiến cũng thể dứt !"
Sau khi nhận phòng, Tứ Linh lập tức đến phó bản Sadako. để điều tra dò xét gì… mà là để chơi Super Mario.
Và thế là…
Trời ơi!
Cái quá vui!
Tứ Linh từ nhỏ sống núi, từng tiếp xúc với bất kỳ trò chơi nào. Chứ đừng đến những trò chơi thực tế ảo sống động như thế !
Cô mải mê chơi đến quên cả trời đất, đắm chìm trong thế giới của trò chơi mà chẳng buồn nhớ đến nhiệm vụ ban đầu.
Thậm chí, cô chơi liên tục đến tận nửa đêm.
Mãi đến khi trợ lý thông minh [Tiểu Phong] nhẹ nhàng nhắc nhở:
Mộng Vân Thường
"Cô gái xinh , đêm khuya , nên nghỉ ngơi thôi. Ngủ một giấc thật ngon, ngày mai sẽ tâm trạng hơn nhé!"
Tứ Linh giật dừng .
Cô màn hình, giọng dễ thương của [Tiểu Phong], trong lòng khỏi cảm thấy ấm áp.
Chẳng những thấy chán, mà càng thích nơi hơn!
Bỗng nhiên…
Cô chút nỡ.
Không nỡ phá hủy một Nhà Ma như thế .
Tứ Linh ngả ghế, ngẫm nghĩ.
"Hay là… chơi thêm vài ngày nữa?"
Dù , đám Lê Kim Quý cũng c.h.ế.t ngay . Cùng lắm thì để họ thối rữa thêm vài ngày nữa thôi.
Ừm… cứ quyết định !
Chơi đủ tính , lúc đó xử lý Lê Diệu cũng muộn!
—*
Tuy nhiên, khi xuống giường, nhắm mắt một lúc…
Bỗng nhiên, Tứ Linh bật dậy!
Không đúng!
Cô cần đợi chơi đủ mới xử lý Lê Diệu?
Cô thể xử lý Lê Diệu , đó chiếm lấy nơi của riêng!
Khi Nhà Ma Phong Đô thuộc về , cô chơi bao lâu cũng , gì cũng chẳng ai cản nổi!
Thậm chí… cô thể đuổi hết , giữ nơi chỉ cho riêng !
Nghĩ đến viễn cảnh đó, Tứ Linh kích động đến mức thể ngủ nổi nữa.
Cô lập tức bật dậy, quần áo, lôi hết trang trong túi .
Lôi hỏa đạn, bàn Càn Khôn, khóa Tý Ngọ, cùng vô linh phù.
Có cả linh phù trung phẩm, thượng phẩm, thậm chí là cực phẩm—tất cả đều do Tam sư Tam Nhượng đích đưa cho để phòng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nha-ma-cua-ta-thong-voi-dia-phu/329.html.]
Tứ Linh cầm mấy lá linh phù cực phẩm tay, khóe môi nhếch lên.
"Hừ! Lê Diệu, xem cô chạy !"
Dù cô cao nhân chống lưng thế nào nữa, cũng đừng hòng thoát khỏi tay !
—*
Ngay lúc …
Trong màn hình TV ngay lưng cô …
Một cái bóng trắng từ từ bò .
Không một tiếng động.
Mái tóc dài xõa xuống, gương mặt trắng bệch, hai mắt đen ngòm.
Sadako.
Cô lặng lẽ xuất hiện, lưng Tứ Linh, chằm chằm cô .
Sadako chút bối rối.
Theo quy tắc của Nhà Ma Phong Đô, dù là địa bàn của , cô tùy tiện xuất hiện trong khách sạn, xâm phạm quyền riêng tư của khách.
Trừ khi cảm nhận khí tức nguy hiểm, thì mới thể hành động.
Mà , cô đúng là cảm nhận một luồng khí nguy hiểm trong phòng , nên đến xem thử.
khi bước , thứ cô thấy…
Là một cô gái xinh , đang ngay ngắn giường, nghịch mấy món đồ của .
Sadako chớp mắt.
Ơ?
Vị khách … vẻ gì là nguy hiểm cả?
Hay là cảm nhận nhầm?
Nếu thì nên thôi nhỉ?
mà… cô gái trông giống .
Cô đang gì ?
Sadako hồi lâu, nghĩ mãi cũng hiểu.
Với trí thông minh của , cô cảm thấy thể suy đoán .
Thôi, nhất là tìm một trợ thủ giỏi hơn .
Sadako rời .
Không lâu , cô tìm đến Thỏ Đẹp.
Lúc , Thỏ Đẹp đang ánh trăng, hấp thu nguyệt hoa.
Nhận cuộc gọi từ Sadako, Thỏ Đẹp lười biếng liếc Thỏ Ngọc một cái, đó lặng lẽ rời .
Một quỷ, một thỏ, cùng chui chiếc TV trong phòng, lén lút quan sát Tứ Linh.
Sadako nghiêng đầu, hỏi:
"Cô đang gì ?"
Thỏ Đẹp chỉ liếc mắt một cái liền hiểu ngay.
"Trời ạ!" Thỏ Đẹp trợn tròn mắt. "Đó là linh phù! Còn bàn Càn Khôn, khóa Tý Ngọ… Toàn là đồ của đạo gia! Cô gái thường , cô là cao nhân đấy!"
Sadako mơ hồ.
Là quỷ Nhật Bản, cô hiểu nhiều về thuật pháp của đạo gia Trung Hoa.
đối phương là cao nhân, cô cảm thấy yên tâm hơn.
"Vậy… chắc là nhỉ? Chúng thôi."
Hai định rời thì đột nhiên thấy…
"Lê Diệu, xem cô chạy !"