Cao Lãng giậm chân, giọng  đầy quyết tâm:
"Chúng  mới   một lúc thôi! Là  thử nghiệm mà bây giờ bỏ  ngoài thì mất mặt lắm!"
Tuy nhiên, dù  quyết tâm đến , thiết  livestream của   cũng  chịu nổi nhiệt độ khắc nghiệt, nhanh chóng tắt ngóm.  với tư cách là  thử nghiệm, Cao Lãng vẫn  tiếp tục.
Ở bên cạnh, một   mũm mĩm run rẩy lên tiếng, giọng  thể hiện rõ sự  chịu nổi:
"Cậu thấy mất mặt thì tự ở  ! Còn ,    ngoài! Cứ thế ,  sẽ  đông cứng mất!"
Nói xong,   vội vàng mở bảng điều khiển trong suốt, tìm đến nút [Rời khỏi]  nhấn ngay lập tức.
Ngay khoảnh khắc ngón tay chạm , một chiếc xe tuyết bất ngờ xuất hiện  mặt.
Không chần chừ,   béo cùng một cô gái cao gầy và vài  khác nhanh chóng lên xe, rời khỏi phó bản mà  hề ngoảnh .
Cuối cùng, chỉ còn  13 , trong đó  Cao Lãng.
Nam Kỳ  lặng một lúc, khuôn mặt   dần hiện rõ vẻ chán nản. Lạnh quá. Quá sức chịu đựng của con .
Cái rét buốt cắt da cắt thịt khiến   cảm giác bản  đang tiến dần đến cái chết.
"Hơi thở của  cũng sắp đóng băng  đây !" Cao Lãng hốt hoảng  bạn , vội : "Nam Kỳ, đừng  mà! Cậu mà  thì chỉ còn   thôi đấy!"
Đôi môi của Nam Kỳ tím tái, giọng  run rẩy, ngắt quãng:
Mộng Vân Thường
"...   chịu nổi nữa..."
Anh  đưa tay lên, chậm rãi mở bảng điều khiển, chuẩn  nhấn [Rời khỏi].
Thấy , Cao Lãng vội vàng chặn tay , gấp gáp :
"Khoan ! Ở đây  cửa hàng mà, chúng  thử mua chút trang  xem !"
Nam Kỳ  còn sức để đảo mắt, chỉ  thể thở hổn hển.  lông mi của     phủ kín một lớp băng nhỏ, cứng đến mức  thể động đậy nổi. Giọng  của   lộ rõ sự tuyệt vọng:
"Cửa hàng cũng vô dụng thôi. Nhiệt độ chắc  xuống âm 40-50 độ . Dù  trang  gì cũng  chống   ..."
Cao Lãng  tin,   lập tức mở cửa hàng  xem.
Bên trong trưng bày  nhiều vật phẩm, đa dạng vô cùng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nha-ma-cua-ta-thong-voi-dia-phu/339.html.]
Anh  nhanh chóng tìm đến danh mục quần áo. Trong đó  các loại áo bông thông thường, áo lông vũ, thậm chí cả trang  chuyên dụng dành cho vùng băng giá.
Ánh mắt   sáng lên khi thấy một bộ áo chống lạnh đặc biệt,  thể chịu  nhiệt độ xuống đến âm 50 độ. Giá của nó là 1.800 tệ.
Không cần suy nghĩ, Cao Lãng lập tức đặt mua hai bộ.
Đợt thử nghiệm , mỗi tài khoản của  chơi đều  Nhà Ma tặng sẵn 10.000 tệ,  thể thoải mái mua sắm trong cửa hàng.
Mua xong, Cao Lãng bối rối  quanh.
Bây giờ  thế nào để mặc mấy thứ ? Chẳng lẽ sẽ  ai đó mang quần áo đến cho  ?
Vừa suy nghĩ,   liếc xuống màn hình và thấy  bộ quần áo  ba lựa chọn:
[Trang ] | [Tặng bạn bè] | [Bán]
Không do dự, Cao Lãng nhấn ngay  [Trang ].
Ngay lập tức, một tia sáng trắng nhẹ nhàng lóe lên    . Một chiếc áo chống lạnh màu xanh nhạt xuất hiện, ôm sát cơ thể.
"Wow! Ấm áp thật đấy!"
Cao Lãng giơ tay lên thử, vẻ mặt đầy kinh ngạc. Cái lạnh buốt giá   dường như biến mất  . Hiện tại,    còn cảm thấy rét nữa.
Chiếc áo  nhẹ, nhưng khả năng giữ ấm  vô cùng .
Những  còn   quanh đều tròn mắt   .
"Đỉnh thật! Cái  y hệt trong game luôn , mặc lên ngay lập tức, còn  nữa chứ! Màu xanh nhạt trông như bầu trời !"
"Thật ?  đang mơ   đây?"
Một cô gái nhỏ nhắn che miệng, kinh ngạc kêu lên.
Cô gái  tên là Liên Tư Mẫn. Đừng  vẻ ngoài mảnh mai của cô  đánh lừa, thực tế cô là một  đam mê leo núi ngoài trời, thể lực và sức bền cực kỳ .
Cô  chọn tham gia thử nghiệm bởi trong hồ sơ đăng ký  ghi rõ kinh nghiệm leo núi phong phú của .
Liên Tư Mẫn nhanh chóng bước đến, đưa tay chạm  chiếc áo   Cao Lãng, giọng  đầy tò mò:
"Nhẹ thật đấy!  thật sự  lạnh nữa ?"