Vương Kiện lập tức lắc đầu, sắc mặt  tái:
"Không… Lần  là một ông thầy bói."
Ngưu Cố gật gù, tặc lưỡi cảm thán:
"Phó bản Họa Bì  đúng là thú vị thật, cốt truyện  đổi linh hoạt thế  thì chơi  chơi  cũng  chán."
Nói ,    sang hỏi  đàn ông :
"Vương phủ cưới vợ là chuyện gì ? Vương phủ ở ? Đi hướng nào?"
Người đàn ông chỉ tay  ngoài, giọng hồ hởi:
"Thấy tòa nhà lớn nhất, nguy nga nhất  ? Đó chính là vương phủ! Các  mau  , đến trễ là  còn chỗ ."
Nói đến đây, ông  nuốt nước bọt, vẻ mặt đầy thèm thuồng:
"Món ăn trong tiệc cưới của vương phủ ngon lắm,  là cao lương mỹ vị. Nếu chậm chân, các   còn phần !"
Ngưu Cố lập tức vỗ tay một cái:
"Đi thôi, chúng   dự tiệc cưới nào!"
  kịp rời , lão Lý  lên tiếng phản đối:
Mộng Vân Thường
"Các  cứ   .   ở  đây thêm chút nữa."
Anh  vẫn  nỡ rời khỏi cửa hàng . Mọi chi tiết kiến trúc, cách bài trí đều giống hệt trong sách sử miêu tả về thời Hán, thậm chí  những điều mà ngay cả sách cũng  ghi chép . Quá hấp dẫn,    thể bỏ qua?
"Không !"
Người lên tiếng   Ngưu Cố  ai trong nhóm, mà là  đàn ông mặc áo vải thô.
Ông  khoanh tay  ngực, cau mày  lão Lý, giọng điệu đầy khó chịu:
"Cậu   thì  vẫn  . Mau mau lên,  còn  đóng cửa hàng!"
Vừa , ông   lẩm bẩm:
"Vào tiệm mà chẳng mua gì, còn  ở lì, nghĩ  nhỉ..."
Bốn  trố mắt  .
Thì  đây là chủ cửa hàng ?
Lão Quan bật , vỗ vai lão Lý:
"Đi thôi, cốt truyện bắt đầu . Không thấy NPC  cũng đang đuổi khách ?"
Lão Quan vốn nghĩ  đàn ông  là NPC của phó bản, nhưng Ngưu Cố  để ý thấy một chi tiết lạ.
Ánh mắt   dừng  ở đôi giày thể thao  chân ông ,  di chuyển lên chiếc mũ đội lệch, để lộ mái tóc ngắn bên trong.
Ngưu Cố nhíu mày:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nha-ma-cua-ta-thong-voi-dia-phu/38.html.]
"NPC    lắm… Sơ hở khắp nơi thế . Nếu  là nhân vật cổ trang thì   giày vải, búi tóc chứ…"
Nghe , lão Quan bật  khoái chí:
"Cậu nghĩ đây là phim ? Chỉ là một nhà ma thôi. Làm đúng như  , bà chủ chắc  thuê thêm cả stylist  chứ."
Dù , Ngưu Cố vẫn cảm thấy  gì đó  .
Nhà ma   chỉn chu đến mức từng chiếc vòng đập cửa cũng khắc hình Chung Quỳ trừ tà, thậm chí bầu trời giả còn  mặt trời và mặt trăng.
Làm    thể mắc  lớn như  ở nhân vật NPC?
Bà chủ  chịu chi tiền lớn như , lẽ nào  tiếc tiền thuê một chuyên gia tạo hình?
Tuy  chút nghi ngờ, nhưng họ vẫn quyết định  đến vương phủ . Lão Lý tuy lưu luyến, nhưng cũng đành  theo nhóm.
Lão Quan vỗ vai  :
"Nhanh lên , về   xem bao lâu cũng . Nếu  thích, thì chúng  cứ nhanh chóng  thành cốt truyện  ."
Lão Lý gật đầu đồng ý:
"Được,  chúng  nhanh lên."
Anh  vốn  hề sợ ma, ngược  còn thấy thích thú với những kiến trúc cổ kính ở đây hơn.
Trong đầu lão Lý thậm chí còn nghĩ sẵn kế hoạch. Nếu lát nữa gặp NPC giả ma,   sẽ  mặt quỷ dọa  một phen, xem ai sợ ai!
Thật lòng mà ,   vẫn  hiểu vì  nhiều   sợ nhà ma đến thế.
Rõ ràng tất cả chỉ là giả, chỉ là mấy nhân viên hóa trang, bôi ít sốt cà chua lên mặt mà thôi.
"Có gì đáng sợ chứ?"
Ngưu Cố nhún vai, giọng đầy thờ ơ.
"Chẳng thú vị chút nào."
Bốn  họ tiếp tục  về phía Vương Trạch. Khi đến nơi, bên trong    nhiều , tất cả đều đến dự hôn lễ.
Trang phục của những   giống với  đàn ông mặc áo vải nâu mà họ gặp  đó—thô sơ, cũ kỹ, nhưng toát lên vẻ u ám,  giống như  sống.
Ngưu Cố gật gù, thầm đánh giá:
NPC hóa trang khá .
Dù giày và kiểu tóc vẫn  chuẩn, nhưng lớp trang điểm ma quái     khí.
Gương mặt của họ trắng bệch,   kiểu trắng do thoa phấn, mà là màu trắng xanh của   chết, mạch m.á.u xanh tím hiện rõ  làn da căng cứng.
Trông như xác c.h.ế.t chỉ còn chờ bốc mùi!
Móng tay của họ dài và sắc, tựa như  thể bất cứ lúc nào cũng lao tới cào rách da thịt  khác.
Ngưu Cố là  từng trải,  xem qua  ít hiệu ứng hóa trang kinh dị, nhưng khi   đám  mang diện mạo tử thi , da gà vẫn nổi đầy .