Cao Lãng nhanh chóng kiểm tra tình trạng của ,  đó  về phía Ngụy Ni và : "Cô kiểm tra xem,  gì khác thường ?"
Sau khi kiểm tra, Cao Lãng phát hiện   lên cấp. Từ cấp 3,   nhảy vọt lên cấp 5, các chỉ  sức mạnh cũng  cường hóa rõ rệt.
Anh  siết chặt nắm đấm, vui mừng hét lên: "Bát canh đó đúng là  tác dụng! Ngụy Ni, cô  lên cấp ?"
Ngụy Ni lắc đầu, định lên tiếng nhưng bỗng nhiên cảm thấy  gì đó bất thường. Cô  xuống  hét lên: "Răng của  mọc  !"
Không chỉ là răng mọc , mắt giả của Ngụy Ni cũng biến thành mắt thật. Các vết thương  mặt, cánh tay  gãy xương, tất cả đều phục hồi  .
Cô nhảy cẫng lên vì vui sướng,  thể tin nổi.
" khỏe !   còn đau đớn nữa!" Ngụy Ni sờ  mắt và  sờ  răng, vui mừng như một đứa trẻ.
Cao Lãng  ngẩn ,  đó kinh ngạc thốt lên: "Trời ạ, bát canh  thật sự kỳ diệu! Cô uống còn  tác dụng mạnh hơn cả  nữa!"
Cao Lãng  sang Tiêu Dao, hỏi: "Còn bát canh của cô ?"
Tiêu Dao lắc đầu, trả lời: "  uống."
" ,  nhớ  !" Cao Lãng vỗ trán, bỗng nhớ  Tiêu Dao  uống bát canh đó. Anh   khỏi tiếc nuối: "Đáng tiếc quá! Bà cụ đó chắc chắn là NPC di động thần bí, chuyên tặng đồ  cho  khác. Không  khi nào mới gặp  bà ."
Tiêu Dao  cảm thấy tiếc nuối, vì cô  bao giờ tùy tiện uống thứ gì  rõ nguồn gốc. Tuy nhiên, bát canh  thật sự  gì đó  đặc biệt,  thể khiến Ngụy Ni mọc  răng. Quả thật  kỳ diệu!
Tiêu Dao  rời mắt khỏi Ngụy Ni, trong lòng đầy tò mò. Cô quan sát kỹ và nhận thấy mắt trái của Ngụy Ni  trở thành mắt thật, hai mắt giờ đây long lanh và trông cực kỳ .
Vết bầm  má của cô  cũng biến mất, giờ đây Ngụy Ni trông khỏe khoắn và đầy sức sống. Cô thầm nghĩ,  thiết kế phó bản  thật sự  tài giỏi,  thể biến những thứ giả thành thật.  Tiêu Dao cũng  khỏi tự hỏi, liệu  khi  khỏi phó bản, tất cả sẽ trở  bình thường ?
Tiêu Dao giơ một ngón tay vẫy  mắt Ngụy Ni và hỏi: "Cô   thấy ?"
Ngụy Ni gật đầu một cách thật thà: "Có."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nha-ma-cua-ta-thong-voi-dia-phu/407.html.]
Mộng Vân Thường
Tiêu Dao ngẩn  một chút,  đó nhận  điều gì đó  , vội vã : "Cô nhắm mắt  ."
Ngụy Ni  lời, ngoan ngoãn nhắm mắt  .
Tiêu Dao  giơ tay vẫy  mắt Ngụy Ni  nữa: "Có  thấy ?"
Lúc , hốc mắt Ngụy Ni đỏ lên, nước mắt bắt đầu rơi. Cô nhẹ nhàng đưa tay chạm  mắt trái của ,  nghẹn ngào : "Nhìn thấy , mắt trái của   thể  thấy!"
"Trời ơi!" Tiêu Dao  thể tin nổi, theo phản xạ, cô lùi một bước, tay che miệng .
"Trời ơi, trời ơi, trời ơi!" Cao Lãng hét lên, còn sửng sốt hơn cả Tiêu Dao. Anh   thể tin  những gì   : "Cô  ? Cô  mắt trái của cô  thấy? Nó   là mắt giả ?  cứ tưởng nó chỉ  đổi hình dáng thôi,  ngờ nó thực sự giúp cô  thấy."
"Aaa, thật kỳ diệu quá! Nếu đưa những  mù  đây, họ cũng  thể  thấy ? Đây là phép màu ?" Cao Lãng  thể kiềm chế, hét lên như một đứa trẻ, tiếng hét của   khiến Tiêu Dao gần như ù tai.
Tiêu Dao  để ý đến Cao Lãng đang phấn khích, cô kéo Ngụy Ni sang một bên, l.i.ế.m môi  : "Chúng   ngoài xem thử ."
Ngụy Ni gật đầu, cô cũng  tò mò liệu  khi rời khỏi phó bản, mắt của  còn  thể  thấy .
Ba  rời khỏi phó bản Tận Thế Cực Hàn. Vừa bước  ngoài, Ngụy Ni cảm thấy cơ thể  đau nhức trở , cảm giác nặng nề quen thuộc   về.
Cô đưa tay sờ  miệng , nhưng  cảm nhận  gì.
Quả nhiên...
Ngụy Ni cúi đầu, cảm thấy thất vọng.
Tiêu Dao và Cao Lãng  thấy mắt giả của Ngụy Ni, trao đổi ánh mắt với ,  tiếc nuối cho cô ,  thở phào nhẹ nhõm.
May mà nó chỉ là giả. Nếu nó là thật, thì sẽ thật sự   đổi  nhận thức.
Tiêu Dao an ủi Ngụy Ni: "Đừng buồn, cô  thể  trồng răng mà."
Ngụy Ni miễn cưỡng gật đầu, kéo khóe miệng lên một chút: " ,  hiểu mà. Dù , trong phó bản, mắt trái  thể  thấy cũng khiến   vui ."