Tra Hiểu Hiểu  thể tin  mắt . Mọi thứ  mặt khiến cô  cảm giác như đang mơ giữa ban ngày.
Ba  bạn còn  cũng  giấu  sự kinh ngạc. Ngay cả chị cả –   dành thời gian tìm hiểu kỹ càng  chuyến  – cũng  tránh khỏi choáng ngợp. Cô  há hốc miệng, mắt  khắp xung quanh, thốt lên:
"Trời ơi... Các    thấy bảng cá nhân ? Cả quần áo, cả giày...  kìa! Công nghệ gì mà đỉnh thế ? Họ  bằng cách nào  chứ?"
Chị ba  chậm , mắt sáng như ,   quanh  lắc đầu, tặc lưỡi:
"Dân mạng kín tiếng thật đấy! Một nơi vui thế  mà chẳng ai tiết lộ gì. Mạng xã hội  là mấy video chơi trò hù dọa, chẳng  đoạn nào  rõ chi tiết như vầy!"
Vừa , cô   dừng   một cửa hàng. Trên cửa kính dán một tờ thông báo: "Tuyển nhân viên bán hàng, lương tháng 5000 đồng."
"Wow!" – chị ba kêu lên – "Lương còn cao hơn mức bố  tớ trả tớ mỗi tháng!"
Cô  vội vẫy tay gọi nhóm bạn:
"Qua đây mà xem! Ở đây còn  tuyển dụng nữa !"
Hiểu Hiểu bước tới,  dòng thông báo   lặng vài giây,  khỏi thốt lên:
"Chỗ  chẳng khác gì một thế giới mới... Một thế giới đang phát triển theo hướng riêng,   tách biệt."
Cả bốn     trầm trồ ngạc nhiên, mỗi bước chân đều mang theo sự bối rối và hứng thú. Nhìn qua là  ngay họ là  mới – quá mức tò mò và  hiểu gì về nơi .
Một  bán hươu băng – trông như một thương nhân trong game – thấy  liền niềm nở vẫy tay gọi:
"Bốn cô gái xinh  ! Đừng vội ,  đây xem hươu băng  ! Hàng sống, tươi roi rói! Mua một con , g.i.ế.c nó là các cô sẽ thức tỉnh dị năng đấy!"
Ông   liền một , mắt long lanh như sắp bán  hàng:
"Dị năng   chứ? Dị năng hệ Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ... còn  cả dị năng đặc biệt, thậm chí  loại tăng thể chất, sức mạnh siêu đỉnh!"
Bốn cô gái  , chẳng ai nhúc nhích. Không  vì   thức tỉnh gì đó – mà vì... họ  dám g.i.ế.c hươu.
Con hươu băng  đó, mắt tròn xoe, bộ lông trắng mượt,   đáng yêu  vô hại. Giết nó ư? Ngay cả g.i.ế.c gà họ còn  nỡ, huống gì là con . Hơn nữa, giá 1000 đồng thật sự quá đắt, họ   dư dả đến mức vung tiền như .
Thấy cả nhóm chần chừ,  bán vẫn  bỏ cuộc. Ông  tiếp tục thuyết phục:
"Đây   hươu thật , chỉ là quái vật trong game thôi. Là quái nhỏ,  phổ biến. Các cô đến đây chơi, kiểu gì cũng  g.i.ế.c quái!"
Ông  hạ giọng, chỉ tay  con hươu:
"Đừng  nó trắng trẻo xinh xắn mà lầm, thực  nó  hung dữ, từng cắn   thương  đấy!"
Nói , ông  kéo miệng hươu , cho họ xem một hàng răng nhọn hoắt như răng cưa:
"Nhìn ,  sắc ?"
Chị cả gan lớn nhất nhóm, tiến  gần, cau mày  kỹ  gật đầu:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nha-ma-cua-ta-thong-voi-dia-phu/428.html.]
"Thật... sắc thật."
Cô    qua hướng dẫn  khi đến. Trong đó  nhắc đến việc  chơi sẽ  g.i.ế.c quái, g.i.ế.c quái sẽ rơi  "đồ ". Tuy nhiên, những thông tin cụ thể   che giấu – từ khóa đều  mã hóa hoặc  ẩn .
Cô bắt đầu suy nghĩ. Có thể "đồ " chính là thứ dị năng mà  bán  . Nếu đúng là thế,  đáng để thử một . Dù , đối diện với việc "giết" một sinh vật sống dù chỉ là trong game, cô vẫn do dự.
Người bán thấy , nhấn mạnh:
"Đừng sợ. Một nhát là xong, hươu băng sẽ hóa thành băng,   máu, cũng   gì đáng sợ hết. Tất cả chỉ là dữ liệu giả lập!"
Chị cả    ba  bạn – ánh mắt như đang tìm sự đồng lòng.  ba   còn sợ hơn cả cô, ai nấy mặt tái xanh, trốn  lưng .
Thấy , chị cả hít sâu một , quyết định:
"Được ,  mua một con!"
Người bán lập tức rạng rỡ:
"Thanh toán thế nào? Tiền mặt  quét mã?"
"Tiền mặt." – Chị cả đưa tay  túi.
"Không cần tiền mặt, cũng  cần quét mã." –  bán lắc đầu, giải thích – "Cô chỉ cần thanh toán qua bảng cá nhân của ."
Chị cả ngơ ngác:
"Bảng cá nhân? Là ?"
Người bán thở dài, như thể  quá quen với những  mới   gì:
"Góc  bên  bảng cá nhân của cô  mục 'Thanh toán'. Cô bấm  đó, chọn 'Quét mã',  đó đưa về phía mặt  là ."
Chị cả  theo, và quả thật – thanh toán thành công ngay lập tức.
Sau khi xác nhận, cô tò mò hỏi tiếp:
"Vậy  tiền   trả   là tiền trong game ? Tiền game   đổi thành tiền thật  ?"
Người bán gật đầu:
"Được chứ.  cô  đến ngân hàng chính thức của Tận Thế Cực Hàn để  thủ tục đổi."
Chị cả sững :
"Ngân hàng? Ở đây còn  ngân hàng nữa hả? Trời ơi, thật luôn đó hả? Đổi tiền mà cũng cần mở ngân hàng?"
Cô trố mắt   bán, như thể  phát hiện  một lục địa mới:
"Ngân hàng  ai mở ? Nhà Ma Phong Đô ?"
Mộng Vân Thường
"Chính phủ." –  bán đáp gọn lỏn, giọng lộ rõ sự mất kiên nhẫn – "Thôi  , nhanh g.i.ế.c hươu băng .  còn   săn quái nữa!"