Ngưu Cố  vội vàng kể ngay, mà chậm rãi lấy  vài tấm ảnh, từng tấm một giơ lên  ống kính cho khán giả xem.
"Đây là cổng chính của nhà ma Phong Đô."
Bức ảnh hiện lên, cổng chính trông vô cùng hoành tráng, cao lớn. Trên bảng hiệu là dòng chữ "Nhà Ma Phong Đô"   theo lối thư pháp mạnh mẽ, tạo cảm giác  uy nghiêm  đáng sợ.
Khán giả trong phòng livestream lập tức xôn xao.
"Cổng  quá! Nhìn là thấy nhà ma   đầu tư !"
"Chắc nhờ một nhà thư pháp  bảng hiệu nhỉ? Nhìn nét chữ mạnh mẽ thật!"
"Chỉ mới  cổng mà   thấy khí thế !"
Ngưu Cố tiếp tục giơ lên tấm ảnh thứ hai:
"Đây là ảnh  chụp ngay khi bước  cổng."
Vừa  thấy bức ảnh , khán giả trong phòng livestream đồng loạt "chít tịt".
"Chít tịt, chít tịt, chít tịt! Đây là nhà ma thật ?"
"Chắc là photoshop ! Không thấy tường bao quanh,  gì  nhà ma nào rộng thế ?"
" cũng  tin! Ở xa còn  cả núi và rừng rậm nữa? Quá vô lý!"
Ngưu Cố bật , giải thích:
"Phạm vi nhà ma  lớn, nhưng nhiều khu vực vẫn  khai thác hết. Hiện tại, chỉ  một tòa nhà  mở cửa thôi."
Nghe , khán giả đồng loạt xuýt xoa.
"Hừm,  Ngưu đừng úp mở nữa,  chuyện chính !"
"  bảo mà,  gì  nhà ma nào lớn thế!"
Tấm ảnh thứ ba xuất hiện  màn hình,   là hình ảnh một tòa nhà mang phong cách kiến trúc cũ kỹ, đầy vẻ rùng rợn.
"Đây là tòa nhà bên trong." Ngưu Cố giới thiệu.
"Cao quá! Để  đếm xem  bao nhiêu tầng!" Một khán giả bình luận.
"16 tầng! Tất cả đều là nhà ma ? Đầu tư lớn ghê!"
"Không thể nào! Nhìn giống trung tâm thương mại hơn! Chắc nhà ma chỉ chiếm một tầng thôi?"
Khán giả vẫn  tin tưởng  , vì  thế giới cũng hiếm thấy một nhà ma  quy mô lớn như .
"Anh Ngưu, đừng đánh đố nữa, mau  thật !"
" đấy! Kể về cốt truyện ! Phó bản Họa Bì rốt cuộc  đáng chơi ?"
Khán giả trong phòng livestream nôn nóng thúc giục.
Ngưu Cố đặt ảnh xuống, trầm giọng :
"Tòa nhà  thực sự  bộ là nhà ma. Phó bản Họa Bì  ở tầng hai, và chỉ riêng nó thôi  chiếm trọn cả một tầng! Khi chúng  , bên trong    nhiều  chơi,  ba bốn chục , nhưng  hề  cảm giác chật chội. Không gian vô cùng rộng rãi!"
"Chiếm nguyên một tầng?  là quá đầu tư!" Một khán giả tò mò: "Anh Ngưu,   chụp ảnh phó bản Họa Bì ?"
Ngưu Cố gật đầu:
"Chỉ  một tấm, chụp ngay ở cửa thôi. Vào trong thì   chụp nữa, vì đó là bí mật kinh doanh."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nha-ma-cua-ta-thong-voi-dia-phu/44.html.]
Đưa  xem nào!"
" , mau cho xem ảnh !"
Khán giả đồng loạt hối thúc.
Ngưu Cố tìm tấm ảnh trong điện thoại,  đó đặt  ống kính.
Trong ảnh là một con phố cổ dài tít tắp, kéo dài đến mức  thấy điểm dừng. Hai bên phố là hàng loạt cửa hàng, lầu ba tầng san sát , mang đậm phong cách thời xưa. Xa xa, thậm chí còn  thể thấy núi non ẩn hiện mơ hồ.
Cả phòng livestream lập tức bùng nổ.
"Chết tiệt! Anh Ngưu,   lừa chúng  đấy chứ?"
"Cảnh  đủ để  phim trường ! Đầu tư lớn quá!"
"Không thể nào! Phó bản    tầng hai mà xây  cả phố cổ bên trong á?!"
"Thật mà." Ngưu Cố  : "  bước  cũng  choáng ngợp đấy."
Dù vẫn còn nghi ngờ, nhưng khán giả  rõ uy tín của Ngưu Cố. Từ  đến nay, những nhà ma   từng giới thiệu đều  đáng thử.
Một   để  bình luận:
" tin  Ngưu! Nhà  ở Phong Đô, cuối tuần   sẽ rủ bạn bè đến xem thử!"
Mộng Vân Thường
“ cũng !  cũng !”
"   dân địa phương, nhưng  ở  xa Phong Đô. Phải đến tận nơi kiểm chứng mới ! Anh Ngưu, nếu  lừa ,  sẽ bóc phốt đấy!"
“  chụp màn hình! Nếu thực tế khác ảnh,  sẽ tìm  Ngưu đòi  tiền vé!"
Ngay  đó, hàng loạt  lập tức đặt vé.
Trong lúc , tại nhà ma Phong Đô—
Lê Diệu đang  nghỉ trong phòng điều hành, chợt điện thoại ting ting liên tục. Cô mở  xem thì thấy thông báo đặt vé dồn dập kéo đến.
Chưa đầy nửa giờ, cô  bán  500 vé.
Lê Diệu chớp mắt.
"...Wow!"
Sắp giàu to !
Cô vội  bật dậy, mở ứng dụng đặt vé nhóm kiểm tra. Quả nhiên, từng hàng vé đang  đặt  với tốc độ chóng mặt.
Phó bản Họa Bì  sức chứa tối đa 50  mỗi lượt chơi.
Nếu mỗi lượt kéo dài một tiếng, nhà ma mở cửa 10 tiếng mỗi ngày, thì tối đa  thể phục vụ 500 .
Mới  đầy nửa giờ, vé cả ngày hôm nay  gần như cháy sạch!
Vé cuối tuần nhanh chóng  bán hết,   bắt đầu chuyển sang đặt vé cho thứ Hai.
Không ngờ, suốt cả tuần liên tiếp, từ thứ Hai đến Chủ Nhật,  bộ vé đều sạch trơn!
Lê Diệu mừng rỡ, trong lòng phấn khích  thôi.
"Lần  thật sự phát tài !"
Cô tính toán sơ qua, nếu  tiền   tài khoản, cô sẽ  đủ khả năng xây dựng một chỗ ở thích hợp cho Như Hoa và Nhiếp Tiểu Thiến. Nghĩ đến cảnh hai cô gái  một nơi an  để ở,   vất vưởng chịu khổ, Lê Diệu cảm thấy nhẹ nhõm hơn hẳn.