Bốn   em nhà họ Lâm  khi bàn bạc kỹ lưỡng, thống nhất sẽ đến khám phá phó bản "Như Hoa"  tiên. Họ nhanh chóng đặt vé trực tuyến để tiết kiệm thời gian.
Vừa thanh toán xong,  Năm Lâm nhăn mặt, chậc lưỡi :
"Thật  hiểu nổi. Mấy  thử nghĩ xem, bà chủ Nhà Ma Phong Đô đúng là cao tay trong chuyện kiếm tiền! Phó bản Như Hoa,  cả Hồng Hoa gì đó, chẳng qua cũng chỉ là một khu phố thương mại mà thôi."
Anh Ba Lâm gật gù phụ họa:
"Em cũng  từng  chuyện  dạo trong khu phố thương mại mà   mua vé  cổng.  là bà chủ Nhà Ma mê tiền đến mức  còn giới hạn!"
Anh Hai Lâm lúc  chỉ  nhẹ,  vẻ hiểu chuyện:
"Thế mới gọi là chiến lược marketing đỉnh cao. Chưa đầy một năm mà Nhà Ma Phong Đô  trở thành một trong những địa điểm hot nhất cả nước, vé  cửa còn thường xuyên cháy hàng. Cách  ăn của bà chủ  thực sự đáng để học hỏi. Lần  đến đây,  để chơi,  tranh thủ nghiên cứu."
Anh Cả Lâm đồng tình:
"Anh cũng  đồn phó bản của Nhà Ma Phong Đô  thú vị,   đích  tới xem thử, coi lời đồn  thật ."
Chẳng mấy chốc, cả bốn    mặt  cổng Nhà Ma Phong Đô.
Anh Hai Lâm lấy từ túi  bốn chiếc khẩu trang, phát cho từng . Anh Năm Lâm cau :
"Đeo  gì? Vừa bí  nóng, em  đeo ."
Anh Hai Lâm nghiêm mặt:
"Đeo ! Em quên   dặn gì  ? Làm việc gì cũng  cẩn thận. Camera ở đây chắc chắn  nhiều,   bà chủ Nhà Ma đang để ý đến từng vị khách. Nếu  phát hiện  phận, chắc chắn sẽ gây  phiền toái  cần thiết."
Bị  Hai quát,  Năm Lâm tuy khó chịu nhưng vẫn miễn cưỡng đeo khẩu trang.
Mọi thứ  chuẩn  đầy đủ, bốn  cùng  bước qua cổng chính. Vừa đến khu vực sảnh chờ, họ lập tức   khí náo nhiệt bên trong  cho kinh ngạc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nha-ma-cua-ta-thong-voi-dia-phu/528.html.]
"Trời đất ơi,  mà đông thế  !" –  Năm Lâm trợn mắt  dòng  tấp nập.
Anh Cả Lâm gật gù xác nhận:
"Thật sự  ngờ  thu hút  nhiều  đến ."
Theo bảng hướng dẫn trong sảnh, họ  vòng qua cửa  để đến khu phó bản Như Hoa. Vừa bước đến cổng khu vực , âm thanh náo nhiệt và  khí sinh động  ùa  khiến ai nấy đều cảm thấy phấn khích. Khi chính thức đặt chân  trong, bốn  gần như c.h.ế.t lặng vì choáng ngợp.
"Trời ơi… cảnh trí  quá đỉnh!" –  Ba Lâm há hốc mồm – "Y như đang  dạo ở Hong Kong thời xưa,  còn mang theo chút hoài cổ nữa chứ. Mấy NPC mặc sườn xám  rải rác khắp nơi,   thật  sống động. Để dựng  cảnh  chắc chắn  ít tiền. Bà chủ Nhà Ma chịu chi thật!"
Họ càng  sâu  bên trong, ánh mắt càng mở to vì bất ngờ, miệng  ngớt trầm trồ  từng chi tiết  chăm chút tỉ mỉ. Mỗi góc phố, mỗi biển hiệu, từng cửa tiệm, ánh đèn, thậm chí đến cả bảng quảng cáo cũng đều tái hiện sinh động phong cách cổ xưa, khiến    cảm giác như đang xuyên  về vài thập kỷ .
Không còn cảm giác đây là một khu phố thương mại nhân tạo nữa. Đây giống như một thế giới khác, một  gian sống đúng nghĩa.
"Thật sự đáng đồng tiền bát gạo!" –  Cả Lâm gật gù. – "Không giống bất cứ nơi nào  từng đến."
Họ như lạc  cõi mộng,  thứ  mắt đều quá chân thực và cuốn hút. Từ các quán ăn vặt ven đường, tiệm , tiệm bánh, rạp chiếu phim kiểu xưa, đến những gian hàng thủ công,  chỗ nào là sơ sài. Đã thế còn  hệ thống nhiệm vụ phụ, trò chơi tương tác, thậm chí một  cửa hàng còn tổ chức mini game cho khách tham gia đổi quà.
Ai mệt thì  thể  những căn phòng nghỉ chân, tất cả đều  thiết kế như phòng khách sạn nhỏ,  ghế sofa,  giường , điều hòa mát lạnh,  như thật.
"Quá thú vị." – ánh mắt  Hai Lâm dần trở nên sâu thẳm, từ ban đầu mang theo hoài nghi, lúc     chinh phục.
Sau khi  dạo một vòng mỏi chân, họ quyết định đến nhà hàng Vượng Ký –  đồn đây là nơi bán hải sản đặc trưng nhất khu phó bản.
Với kinh nghiệm từng thưởng thức  bao món ngon  đời, bốn   đặt kỳ vọng nhiều  đồ ăn. Điều họ quan tâm hơn cả là cách vận hành nhà hàng : từ thực đơn, giá cả, thái độ phục vụ, cho đến cách bố trí  gian – xem  thể học hỏi hoặc  chép  gì về mô hình kinh doanh  .
Nhà hàng Vượng Ký khá lớn,  ghép  từ nhiều mặt bằng khác . Vừa bước ,  Hai Lâm  bắt đầu quan sát kỹ lưỡng. Bên trong khách   tấp nập, tiếng   chuyện, gọi món, tiếng muỗng đũa va chạm, tiếng livestream ồn ào vang lên từ khắp nơi.
Không gian hỗn độn khiến  cau mày, lắc đầu thất vọng.
Mộng Vân Thường
"Nhìn như mấy quán ăn lề đường." –  lẩm bẩm – "Không gian chật chội, ồn ào,  tương xứng với cảnh trí đỉnh cao bên ngoài. Bà chủ Nhà Ma   đến thế  mà nhà hàng  cẩu thả thế , đúng là nửa vời!"
Ba   cũng gật gù, đồng tình với nhận xét của  Hai. Dù khâm phục sự đầu tư và sáng tạo trong thiết kế phó bản, nhưng rõ ràng  gian ăn uống  là một điểm trừ lớn,  giảm đáng kể trải nghiệm của khách.