“Âm thể sinh, dương thể dài, chỉ khi phối hợp hài hòa, trời đất mới vẹn ...”
Lê Diệu khẽ lẩm bẩm từng câu chữ trong sách, giọng trầm thấp, vang vọng như tụng kinh giữa hư . Từng dòng chữ như linh tính, dẫn dắt ý thức cô chìm sâu một trạng thái kỳ lạ. Linh khí xung quanh cuộn trào như sóng lớn, điên cuồng tràn cơ thể cô chút kháng cự.
Nhóc Thiên Đạo tròn mắt ngơ ngác, giấu nổi vẻ kinh ngạc:
“Cô … đang ngộ đạo?!”
Mộng Vân Thường
Trong giới tu chân, "ngộ đạo" là một trạng thái hiếm hoi đến mức nghìn nổi một ai chạm đến. Đó là lúc tu hành cảm nhận sâu sắc đạo lý trời đất, hoà một với vũ trụ, thấu hiểu chân lý sâu xa ẩn giấu trong từng làn linh khí.
Người thường dù tu luyện cả đời cũng khó lòng ngộ , chỉ những thiên tài ngộ tính cực cao, đúng lúc đúng thời mới thể chạm tới cơ hội .
“Hừ, ngộ tính kinh khủng thật...”
Nhóc Thiên Đạo hâm mộ, bực bội. Nếu Lê Diệu là sinh linh bản địa của thế giới , nó cảnh giác đến . Với thiên phú như cô, nó sẵn sàng dâng hết linh bảo, coi cô như con gái ruột mà nuôi dưỡng.
Chỉ tiếc, cô .
Lê Diệu chẳng hề những suy nghĩ lộn xộn trong lòng nhóc Thiên Đạo. Cô chỉ thấy ý thức đang trôi lơ lửng trong một vô hình, tinh thần thanh tỉnh lạ thường, như thể một cánh cửa vô hình mở mắt.
Đến khi mở mắt nữa, linh khí trong định. Cô sững khi nhận —— trực tiếp vượt qua Luyện Khí kỳ, một bước bước Trúc Cơ kỳ!
“Ta... Trúc Cơ ?”
Nhóc Thiên Đạo lập tức hét toáng lên: “Cái gì?! Cô Trúc Cơ xong á?!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nha-ma-cua-ta-thong-voi-dia-phu/614.html.]
Dẫn linh khí nhập thể là thành tựu khiến ca ngợi, thế mà Lê Diệu còn trực tiếp nhảy qua cả một đại cảnh giới. Đây , là yêu nghiệt thì đúng hơn!
Nó lập tức hóa thành một đám mây nhỏ, bay vòng vòng quanh Lê Diệu như ong vỡ tổ: “Cô kiểu gì ? Dạy với! Rốt cuộc cô tu thế nào mà thế?!”
Lê Diệu lười đáp, phất tay đẩy nó : “Ồn ào c.h.ế.t . Việc gì ngạc nhiên đến ? Cậu quên , khi đến đây, vốn lợi hại . Chẳng qua áp chế nên mới tu vi. Một bước Trúc Cơ, với khác thể là kỳ tích, nhưng với , là chuyện đương nhiên.”
Nhóc Thiên Đạo lắc đầu điên cuồng, bộ dạng thể tin nổi: “Không đúng! Không thể nào! Dù là thiên tài chuyển thế, cũng thể Trúc Cơ trong nháy mắt ! Cô thật sự khiến cô bằng con mắt khác đó!”
Trước đây, trong mắt nó, Lê Diệu chỉ là một kẻ láu cá, tinh ranh, suốt ngày rắp tâm chọc phá nó. giờ đây——cô là thiên tài thật sự!
Lê Diệu bật , ánh mắt sáng lấp lánh: “Chỉ vì Trúc Cơ mà đổi cách ?”
“Đương nhiên!” Nhóc Thiên Đạo gật đầu do dự. “ luôn tôn trọng thực lực!”
Trước , nó vẫn nghĩ Lê Diệu chỉ là kẻ ngoài cuộc đến để ăn chơi, trục lợi. khoảnh khắc cô đột phá cảnh giới một cách thần tốc, nó đổi cái . Có lẽ… cô thật sự đủ năng lực để đuổi sạch lũ trộm khí vận đang ẩn náu trong thế giới .
Ý nghĩ đó khiến nó phấn khích. Giọng cũng trở nên nhiệt tình lạ thường: “Tâm pháp Âm Dương đúng là cấp độ vượt Thiên, nhưng dễ khiến sai đường, mê mẩn song tu mà bỏ lỡ chính đạo. thấy, cô nên chọn một bộ tâm pháp khác thì hơn. Cô thích loại nào, sẽ tìm cho.”
“Đừng tìm nữa, đưa hết đây cho .” Lê Diệu vươn tay. “ tự chọn. Bốn đại môn phái và bảy đại gia tộc, tổng cộng là mười một bộ tâm pháp Thiên cấp, đúng ? Đưa hết cho xem.”
Vừa dứt lời, một đống sách dày cộp như núi đổ ụp xuống mặt cô.
“Trời đất… nhiều ?” Lê Diệu ngơ ngác, mắt trợn tròn.
Rồi cô nhịn mà lườm nhóc Thiên Đạo một cái: “Tâm pháp Thiên cấp nhà mọc đầy đường ? Trước tiếc từng cuốn, giờ lôi cả núi thế , đúng là keo kiệt hết chỗ !”
Ngồi trong kiệu, việc gì , Lê Diệu bắt đầu lật từng quyển một. Từng bộ tâm pháp Thiên cấp hiện mắt cô như những viên minh châu rực rỡ. Cô mãi, say mê đến mức nhận kiệu đến cổng Tiên Phủ từ bao giờ.