Nhà Nông Giữa Rừng Trúc - Chương 34: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-01 07:02:37
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mua xong vải vóc mua năm cân bông, nhưng giá bông đắt đến kinh , năm mươi văn một cân, riêng tiền bông tốn hai trăm năm mươi văn.

 

Lý Quả Nhi mua cho mỗi một bộ y phục may sẵn mới rời khỏi tiệm vải.

 

Hai mua một ít mỡ heo ở tiệm thịt, mua hai cân thịt và một đống xương mới về nhà.

 

Nhìn ngân lượng trong tay ngày càng ít , trong lòng chỉ mong xuân sớm đến!

 

“Nương tử, nàng mua mấy khúc xương ai ăn ?” Giả Thanh Sơn hiểu hỏi.

 

“Chàng đừng thấy xương mấy thịt, nhưng dùng nó để hầm canh thì thơm ngon và bổ dưỡng nhất đấy.”

 

“Nương tử, nàng thật ? Vậy tối nay chúng hãy uống canh xương !”

 

Nhìn phu quân vẻ mặt chảy nước miếng, Lý Quả Nhi cảm thấy vô cùng buồn .

 

“Nương tử nàng , ai bảo nàng nấu ăn ngon quá chi.”

 

“Ăn đồ ăn nàng nấu , mới phát hiện đây ăn chẳng khác nào đồ ăn cho heo.”

 

Suốt đường , hai trở về nhà...

 

Ăn tối xong, dọn dẹp nhà bếp, hai xách theo y phục hôm nay mua cho Lý Hạnh Nhi và Lý Văn xuống nửa sườn núi.

 

“Mẹ ơi...” Mẫu Lý đang cho thỏ ăn chuồng thỏ, thấy tiếng gọi của đại nữ nhi, liền đặt cỏ xuống và hiền từ .

 

Mẫu Lý trách móc với giọng điệu dịu dàng: “Đến thì cứ đến thôi! Sao còn mang theo những thứ gì.”

 

Lý Quả Nhi liếc hai gói điểm tâm và y phục mà phu quân đang cầm tay, gì.

 

“Mẹ, đây là y phục con mua cho , để chúng thử xem .”

 

“Không khi thành con mua y phục mới cho chúng ? Sao tiêu tiền lung tung thế ...”

 

Lý Quả Nhi để ý đến lời cằn nhằn của mẫu , mà đưa y phục cho , bảo chúng mang phòng.

 

Hai chị em ngọt ngào : “Tạ ơn đại tỷ, đại tỷ phu.” Lý Hạnh Nhi ôm y phục phòng.

 

Lý Văn, tiểu quỷ nghịch ngợm , từ khi học dáng lớn.

 

Lý Quả Nhi đang cạnh, so chiều cao với tỷ phu, nhịn mà trêu chọc.

 

“Y phục là mua, còn tạ ơn đại tỷ phu của ?”

 

“Người trong thôn đều phu thê đồng lòng, gia đình là của hai , tỷ tỷ mua y phục cho thì đương nhiên cũng tạ ơn đại tỷ phu .”

 

Nhìn tiểu cữu tử chiều cao chỉ đến vai , Giả Thanh Sơn nghĩ nếu con nhất định cho học, vì điều gì khác mà chỉ vì để rõ lẽ .

 

Cả nhà trò chuyện vui vẻ trong sân một lúc nhưng thấy Lý Hữu Ngân, Lý Quả Nhi Thẩm Thị hỏi.

 

“Mẹ, cha con ! Sao con vẫn thấy cha.”

 

“Cha con giúp trong thôn sửa nhà , tối nay ăn cơm ở nhà.”

 

“Ồ! Mẹ xem cha ngày nào cũng đẩy xe trấn đưa thỏ và , thật sự quá vất vả, và cha mua một cỗ xe lừa !”

 

Lý Quả Nhi mẫu Lý dò hỏi.

 

“Chuyện cha con từ trấn về với , cha con và đều thấy lời con và Thanh Sơn lý.”

 

“Nhà quả thật nên mua một cỗ xe lừa, sức lừa tuy lớn bằng bò, nhưng về về trấn đưa con học thì vẫn .”

 

“Cha con định hai hôm nay sẽ trấn xem con lừa nào phù hợp .”

 

Vừa , thấy Lý phụ vác theo chiếc xẻng sắt từ ngoài sân bước .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nha-nong-giua-rung-truc/chuong-34.html.]

 

“Cha, cha về ,” cả hai vợ chồng đồng thanh .

 

“Ừm! Nhà Vương lão đại đông quá, các phòng trong nhà đủ ở, nên nhờ trong thôn giúp xây thêm ba gian nhà đất ở vườn .”

 

Lý phụ : “Vừa các con đều ở đây, nếu mai còn định tìm hai đứa con đó!”

 

Đặt chiếc xẻng sắt trở phòng chứa đồ, ông lên bức tường thấp giàn bầu.

 

“Thanh Sơn, hai ngày gần đây việc gì cần ?” Lý phụ con rể hỏi.

 

“Cha, công việc ở nhà gần đây đều xong xuôi cả , mấy ngày gần đây rảnh rỗi, việc gì.”

 

“Vậy lắm, ngày mai định để con cùng lên trấn mua một con lừa.”

 

Lý Văn đang cạnh, cha mua lừa, lập tức nhảy dựng lên khỏi mặt đất.

 

Cha, cha thực sự mua lừa ? Vậy thì quá , từ nay con cũng thể xe lừa đến trường học. Không còn ghen tị với các bạn học khác xe bò nữa, Lý Văn phấn khích .

 

Lúc , Tiểu Béo trong sân nhà Hà nãi nãi đang nháo.

 

Tiểu Béo thấy bạn nhỏ Lý Văn học chữ, đặc biệt hâm mộ. Mỗi ngày đều kêu gào với nhà học, cha Tiểu Béo xót con. điều kiện gia đình , trong lòng bọn họ đều rõ. Lấy điều kiện để chu cấp cho con học.

 

Hà nãi nãi cũng cho cháu trai học, nhưng nhà chỉ mấy mẫu ruộng, mỗi năm ngoài lương thực cũng chẳng bán bao nhiêu bạc. Tuy nhiều năm nay trong nhà cũng chút tích cóp, nhưng đối với việc chu cấp cho một sách mà , đó chỉ là muối bỏ bể.

 

Khoảng thời gian , tóc Hà nãi nãi đều bạc trắng mấy sợi vì lo lắng, Hà lão đầu thật sự đành lòng bà lão ngày nào cũng thở ngắn than dài. Hắn đến bên cạnh bà lão, vỗ vỗ vai nàng : “Hay là chúng cứ để Gia Bảo học !”

 

“Ta thấy Gia Bảo tuy ngày thường chút nghịch ngợm, nhưng lanh lợi, vạn nhất đứa trẻ là một khối ngọc đáng mài dũa, há chẳng chúng lỡ tiền đồ của nó ?”

 

Tú Lan Lý Văn nhà nàng học, mỗi nửa năm tốn bốn lượng bạc ! Tiền bạc trong nhà bao nhiêu, hai đứa trẻ , nhưng ? Số tiền ít ỏi trong tay chúng liệu đủ cho Gia Bảo sách mấy ngày?”

 

Hà lão đầu gõ gõ tẩu t.h.u.ố.c trong tay : “Được , cứ quyết định , ngày mai cứ để Xuyên Tử và con dâu học đường hỏi xem còn chiêu sinh nữa . Chuyện tiền bạc nàng đừng lo lắng, cùng lắm cũng như Xuyên Tử, trấn tìm một công việc thêm để tích góp tiền bạc.”

Mèo Dịch Truyện

 

Hai vợ chồng đang tu sửa hàng rào cạnh đó, thấy quyết định của cha/cha chồng đều vui mừng, vội vàng tiến lên cảm tạ cha .

 

Hà nãi nãi : “Tạ gì, nên tạ cha của các ngươi mới đúng, là ông đồng ý cho Gia Bảo học.”

 

Nói xong, nàng liền nhà chuẩn sáu món lễ nhập học cho cháu trai. Hà Gia Bảo đang nháo, cũng thể học, liền vui mừng múa chân múa tay.

 

Ở nhà đẻ trò chuyện một lúc, Lý Quả Nhi liền cùng tướng công của trở về nhà.

 

Ngày hôm ăn sáng xong, Giả Thanh Sơn thấy nhạc phụ dẫn theo tiểu cữu tử đến, liền vội vàng mời trong nhà.

 

Đây là đầu tiên Lý phụ đến nhà con rể, ông xem xét một vòng trong ngoài nhà, phòng ốc, liên tục gật đầu tỏ vẻ hài lòng.

 

Vẫn luôn nhà con rể ở là nhà tranh, đoán chắc là rách nát tả tơi, ngờ hôm nay đến xem thấy, căn nhà tranh chút nào cũng kém hơn căn nhà của .

 

Hàng rào xung quanh nhà cũng chắc chắn, qua là con rể tu sửa.

 

Đồ đạc trong nhà cũng là đóng mới, thể thấy sự coi trọng đối với con gái .

 

Nhìn vẻ mặt hài lòng của nhạc phụ, Giả Thanh Sơn : “Cha, cha cứ yên tâm, con chắc chắn sẽ để Quả Nhi chịu ủy khuất.”

 

Lý phụ gật đầu : “Chỉ cần hai đứa sống , và nương của các con cũng chẳng lo lắng nữa.”

 

Lý Văn đại tỷ trong nhà nuôi một con heo rừng con, vẫn luôn để ý thấy, nhà vội vàng chạy ngay đến chuồng heo.

 

Nhìn con heo rừng con bên trong, Lý Văn hỏi tỷ tỷ: “Đại tỷ, con heo rừng khi nào mới lớn đây! Nghe trong thôn thịt heo rừng ngon lắm, Lý Văn chằm chằm con heo rừng hỏi đại tỷ bên cạnh.”

 

Con heo rừng con bắt về lúc chỉ nặng hai ba chục cân, trải qua mấy tháng nuôi dưỡng, nay hơn một trăm cân .

 

Lý Quả Nhi đặt thùng thức ăn heo trong tay xuống, đáp : “Đợi đến cuối năm thì cũng gần .”

 

Hiện giờ cách cuối năm còn hơn hai tháng nữa, chẳng nhanh thể ăn thịt heo rừng .

 

 

Loading...