Nhà Nông Giữa Rừng Trúc - Chương 35: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-01 07:02:38
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nỗi hối hận của nhà Tam thúc
Nhìn vẻ mặt tham ăn của , nàng khỏi bật .
Ngày thường tự cho lớn, luôn mang dáng vẻ của một tiểu đại nhân, cũng chỉ khi tham ăn mới lộ bản tính trẻ con.
Hai chị em trở đại sảnh, liền thấy hai cha con rể đang chuẩn ngoài.
“Nương tử, nàng ở nhà đợi nhé, và cha sẽ trấn chọn lừa nhanh chóng trở về,” Giả Thanh Sơn dịu dàng với tiểu nương tử.
“Nếu nước trong lu hết, nàng cũng đừng tự gánh, đợi về hãy gánh.”
Sau khi dặn dò nương tử một phen, Giả Thanh Sơn mới theo nhạc phụ và tiểu cữu tử cùng xuống núi.
Lý phụ một bên con rể cưng chiều con gái như con trẻ, vui mừng cho con gái.
Nếu năm đó gả cho tiểu tử nhà họ Tôn, liệu con gái ngày tháng như ?
Câu trả lời là . Ngay cả khi từ hôn, Tôn Văn Kiệt đến nhà cũng bao giờ dùng giọng điệu dịu dàng như để chuyện với con gái.
Giờ xem thật sự cảm ơn nhà họ Tôn, nếu con rể xuất sắc như bây giờ.
Ông lắc đầu nghĩ đến những chuyện đó nữa, bước nhanh theo con rể và con trai đang đẩy xe phía .
Đưa Lý Văn đến trường học, hai cha con rể đến chợ gia súc trong trấn.
Từ xa ngửi thấy một mùi hôi thối khó chịu, lẽ trong chợ quen với mùi .
Chợ gia súc lớn, nhưng các loại hàng hóa đầy đủ, trâu, ngựa, lừa, dê, thứ gì cũng .
Mèo Dịch Truyện
Thấy khách đến, các tiểu phiến lập tức xông lên tranh giới thiệu gia súc nhà .
Tiếng chuyện ồn ào, hai cha con rể đau đầu.
Cuối cùng Giả Thanh Sơn hỏi một hán tử ở góc phòng tiến lên: “Huynh bán lừa ?”
Một đám tiểu phiến lúc mới ồn ào tản , nhưng khi rời , ánh mắt hán tử đầy vẻ ghen tị.
Hán tử bên cạnh thấy tiểu hỏa tử hỏi , liền vội vàng đáp: “Ta chính là đến bán lừa.”
Sở dĩ chọn hán tử ở góc phòng để hỏi chuyện, là vì Giả Thanh Sơn thấy hán tử vẻ ngoài chất phác, ánh mắt tính toán như những tiểu phiến khác.
Trong lúc trò chuyện mới hán tử sở dĩ ánh mắt tính toán, là vì căn bản là tiểu phiến ở đây.
Mà là một thôn dân ở làng gần đó, chỉ vì mẫu già trong nhà bệnh nặng tiền mua thuốc, mới đành đến chợ bán con lừa nuôi dưỡng nhiều năm.
Hán tử bán là một con lừa cái sinh con năm tháng, dựa theo răng mà phán đoán thì cũng bốn tuổi.
Chỉ thấy con lừa cái, lông bóng mượt sáng bóng, cơ bắp đầy đặn và tứ chi khá dài.
Hai cha con rể đều khá hài lòng với con lừa , Giả Thanh Sơn cảm thấy hiếu tâm khó .
Liền ép giá bán của hán tử nữa, trực tiếp theo giá thị trường mà trả tám lượng bạc cho hai con lừa một lớn một nhỏ.
Hán tử nhận lấy bạc mà đỏ hoe mắt, bán lừa ở đây nhiều ngày như .
Mỗi đến hỏi giá đều ép giá bán thấp, thậm chí chỉ dùng năm lượng bạc để mua hai con lừa của .
Chỉ tiểu hỏa tử mắt ép giá, cuối cùng để tỏ lòng cảm kích, liền tặng luôn xe lừa cho hai cha con rể.
Lý Văn thấy cha và đại tỷ phu nhà đang đ.á.n.h xe lừa đến đón tan học ở cổng trường, vui mừng ôm lấy Lý Hữu Ngân .
“Cha, đây là xe lừa nhà chúng mua ?” Vừa sờ sờ con lừa con bên cạnh xe lừa.
“Ừm! Sau cha thể đ.á.n.h xe lừa đưa đón con học ,” Lý phụ từ ái .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nha-nong-giua-rung-truc/chuong-35.html.]
“Cha, quá , cha cần đẩy con đến trường nữa.”
“Vậy chúng mau về nhà với nương và tỷ tỷ là nhà cũng xe lừa .”
Lý phụ bế Lý Văn lên xe, đó cũng lên xe lừa, chỉ Giả Thanh Sơn ở đầu xe quất roi lên trung một cái, xe lừa liền lăn bánh.
Con lừa con bên cạnh cũng hớn hở chạy , xe quả nhiên nhanh hơn đẩy xe.
Chỉ mất một nửa thời gian so với việc đẩy xe trấn mỗi ngày là về đến nhà.
Xe lừa thôn những thôn dân hiếu chuyện vây quanh, trong ngôi làng mà thu nhập hàng năm phổ biến chỉ ba bốn lượng bạc .
Những gia đình thể mua xe lừa nhiều, cả thôn núi nhỏ cũng chỉ hai hộ xe lừa, ba hộ xe bò.
Ba còn về đến nhà, chỉ một lát chuyện nhà họ Lý mua xe lừa truyền khắp thôn núi nhỏ.
Có cảm thán! Có ghen tị, cũng hâm mộ.
Mọi đều cảm thán nhà Lý phụ gặp thời vận, năm nay là chợ phiên, là nuôi thỏ kiếm tiền.
Triệu thị trong lòng ghen tị thôi, châm chọc : “Lão nhị năm đó nghèo đến . Hiện giờ còn sống hơn cả lão trạch nhà chúng , mua xe lừa , cũng lấy chút tiền nào hiếu kính và cha.”
Lý lão thái đối với lời xúi giục của con dâu cả thèm để ý, bà dám đến nhà con trai thứ hai gây sự nữa.
Nhớ sắc mặt con trai u ám đến mức thể nhỏ nước, bà khỏi rùng .
Nhà Lý Hữu Tài cũng đang bàn tán chuyện nhị phòng mua xe lừa.
“Chàng xem năm đó chúng ở lão trạch nên đối xử với nhị ca nhị tẩu như .”
“Nếu năm đó chúng đối xử hơn một chút với cả nhà họ, cũng sẽ đến mức xa cách như bây giờ,” Vương thị - tam thẩm của Lý Quả Nhi, thở dài .
“Bây giờ những lời còn tác dụng gì! Năm đó với nàng , đừng đối xử quá đáng với nhị ca nhị tẩu.”
“ nàng lời ? Lúc nhị tẩu sinh Văn ca, nàng ngày nào cũng cùng đại tẩu chèn ép vợ chồng họ, nhạo họ sinh con trai.”
“Đối với hai cháu gái cũng quát tháo, đáng ghét hơn là các ngươi rõ ràng , đại tẩu khi sinh Văn ca thì sức khỏe , còn để tất cả việc nặng nhọc cho nàng .”
“Nếu nàng và đại tẩu việc gì xúi giục mặt cha , nhị ca nhị tẩu cũng sẽ đuổi khỏi lão trạch trong tình cảnh đó.”
Nghe lời Lý Hữu Tài , Vương thị đáp: “Chàng chẳng cũng , khi phân gia, và đại ca xuống đồng mấy ? Chẳng đều là nhị ca một , bây giờ còn tư cách gì mà oán trách .”
Cả hai đều chú ý rằng khi bọn họ đang chuyện, một bóng lướt qua cửa sổ.
Lý Trường An đ.á.n.h cá về, bước sân thấy tiếng cãi vã truyền từ phòng cha .
Chờ khi rõ nguyên nhân cuộc cãi vã của họ, khỏi thở dài!
Sớm ngày hôm nay, hà tất ban đầu! Nhị bá phân khỏi lão trạch, bản tuy lớn, nhưng cũng chuyện.
Trong ký ức của , nhị bá nương luôn dịu dàng, chuyện với ai cũng mỉm .
Đường tỷ và đường cũng nhị bá nương giáo dưỡng , đối xử với mực chiếu cố.
Lúc nhị đường tỷ thành , vốn , nhưng cha ngăn .
Cha với rằng bao nhiêu năm nay, nhà nhị bá ngươi mấy qua với chúng và lão trạch.
“Chắc hẳn vẫn còn oán hận chuyện những năm đó, nếu con ngày đại hỷ đó chẳng khác nào vướng bận .”
Sau Lý Trường An lời cha , ngày nhị đường tỷ thành thật sự , chỉ một ở trong phòng lâu.
Người trong thôn đều chuyện năm đó nhà đại bá và cha quá đáng, đổi là cũng sẽ tha thứ cho hai nhà họ.
Lý Trường An cha với nhà nhị bá, cha hóa giải mối ân oán , thế nhưng vô năng vi lực, cuối cùng chỉ thể thở dài một tiếng xách theo cá trong tay về phía nhà bếp.