Nhà Nông Giữa Rừng Trúc - Chương 55: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-01 07:02:58
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1gARX6rSHn
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lý Nhị Vu Khống
Việc kinh doanh khách xá của cha Lý Hữu Ngân định.
13_Tại tiệm món hầm vẫn bận rộn như thường lệ xảy chuyện.
Vợ chồng Lý Quả Nhi dẫn hai đứa trẻ từ khách xá về.
Liền thấy tiếng đập cửa từ ngoài sân, tiểu tư Màn Thầu trong nhà mở cửa.
Khi tiểu tư đến nhà, Lý Quả Nhi tò mò hỏi vì tên là Màn Thầu.
Hắn đáp rằng, "Cha tiểu nhân vất vả trồng trọt nửa đời nhưng từng ăn no.
Họ mong tiểu nhân lớn lên thể ăn no bụng nên đặt cho tiểu nhân cái tên Màn Thầu ."
"Vậy tại nhất định gọi là Màn Thầu chứ! Tại gọi là Đại Bính (Bánh Kẹp)?" Lý Quả Nhi nghi hoặc tiểu tư Màn Thầu.
"Bởi vì cha tiểu nhân nhà giàu đều ăn cơm gạo trắng và bánh màn thầu bột trắng, họ nghĩ màn thầu chắc sẽ ngon hơn nên đặt cho tiểu nhân cái tên ."
Nghe lời Màn Thầu , Lý Quả Nhi rơi trầm tư, " !"
"Ngày khi trong nhà gì để ăn, cũng từng nghĩ màn thầu lẽ là món ăn ngon nhất thế gian."
Nàng chợt thấy cha của Màn Thầu yêu thương đến nhường nào, mới đặt cho cái tên đầy hy vọng .
Tiếng "Lão gia" của Màn Thầu kéo Lý Quả Nhi đang trầm tư trở về thực tại.
Giả Thanh Sơn tiểu tức phụ chút thất thần hỏi, "Sao , nàng khỏe chỗ nào , nãy gọi nàng mấy tiếng mà thấy nàng trả lời."
"A! Ta , chỉ là nãy nghĩ chuyện chút nhập tâm." Lý Quả Nhi ngại ngùng phu quân .
Hổ Tử, tiểu nhị mới mở phân điếm, chạy đến điếm xảy chuyện . Ta đang định hỏi cùng một chuyến !
"Đã xảy chuyện gì?" Lý Quả Nhi nghiêm nghị hỏi.
Hổ Tử một vị khách đến điếm gây rối, bảo rằng ca ca của ăn món thịt hầm của điếm xong thì ngã lăn đất, sùi bọt mép một lát thì bất động.
"Không thể nào! Nguyên liệu của điếm chúng đều mua và chế biến trong ngày, tươi ngon, tuyệt đối thể ăn đến c.h.ế.t ."
"Nàng đừng vội, thấy chuyện chắc chắn nội tình, chúng cứ đến điếm xem ."
Nói , Giả Thanh Sơn liền bảo Bánh Màn Thầu thắng xe ngựa, để hai đứa trẻ trạch viện do nha và tiểu tư của mỗi chăm sóc.
Hai liền vội vã về phía Bắc Nhai, còn đến cửa hàng của , từ xa thấy cửa điếm ít hiếu kỳ tụ tập xem náo nhiệt.
Vợ chồng nàng chen qua đám đông , đến cửa nhà Thẩm Xuân Dương gọi một góc vắng , kể bộ sự việc.
"Quả Nhi, Thanh Sơn, dám khẳng định cái c.h.ế.t của Lý Đại hề liên quan đến điếm chúng một chút nào."
"Không vì lý do gì mà Lý Đại c.h.ế.t tại nhà, Lý Nhị liền mang đến điếm chúng , một mực khăng khăng món thịt hầm của điếm chúng đầu độc c.h.ế.t ca ca ."
"Hắn khăng khăng đòi chúng bồi thường một trăm lượng bạc, nếu thì sẽ đến nha môn báo quan..."
Một vài khách quen thường xuyên đến điếm mua thịt hầm đều quen hai Lý Đại .
Biết Lý Nhị chỉ là một kẻ vô , mà còn là một con bạc khát nước.
Ai nấy đều cho rằng lời đáng tin, vài vị khách mạnh dạn thẳng.
Mèo Dịch Truyện
"Thịt hầm Khẩu Khẩu Hương nổi tiếng khắp con phố với nguyên liệu tươi ngon, căn bản thể ăn c.h.ế.t ."
"Có ca ca ngươi còn ăn thứ gì khác mà ngươi nên mới c.h.ế.t ? Ngươi thể phá hỏng danh tiếng của tiệm thịt hầm như ." Nói xong, vị khách còn dùng ánh mắt nghi ngờ Lý Nhị một cái.
"Ca ca chính là ăn thịt hầm của điếm bọn chúng mới c.h.ế.t! Mọi về đừng đến điếm mua thịt hầm nữa!"
"Thịt hầm trong điếm bọn chúng độc!" Lý Nhị dậy, lớn tiếng với những vị khách đang chen mua thịt hầm bên ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nha-nong-giua-rung-truc/chuong-55.html.]
Mấy vị khách đến vì danh tiếng khi lời Lý Nhị đều chần chừ, trong mắt tràn đầy sự do dự.
Nhìn vẻ mặt do dự của mấy vị khách điếm, liền lời Lý Nhị thành công ảnh hưởng đến việc kinh doanh của điếm.
Vợ chồng nàng đến mặt Lý Nhị.
"Ngươi Lý Đại c.h.ế.t là do ăn thịt hầm của điếm chúng , bằng chứng gì ?" Lý Quả Nhi chằm chằm mặt Lý Nhị hỏi.
"Biểu ca, mau mời Hoàng Đại Phu đến khám mạch cho Lý Đại, sẽ rõ ràng là trúng độc ?"
Vừa còn mời đại phu cho Lý Đại, Lý Nhị lo sợ chuyện sẽ bại lộ nên liều mạng ngăn cản.
Trong lòng khỏi chút sợ hãi, lắp bắp : "Chính là thịt hầm của điếm các ngươi đầu độc c.h.ế.t, còn cần mời đại phu gì?"
"Vậy ngươi giải quyết thế nào?" Giả Thanh Sơn đoán định cái c.h.ế.t của Lý Đại còn nội tình khác qua ánh mắt né tránh của .
Trong lòng chủ ý, liền gọi Thẩm Xuân Dương đang chuẩn tìm đại phu .
Lý Nhị cũng đoán phận của đôi nam nữ mặt. Ai nấy đều hiện đang quản lý cửa hàng chưởng quỹ.
Nghe chủ điếm là khác, bình thường ít khi đến điếm, chỉ thỉnh thoảng mới ghé qua một .
Nhìn thêm vị trướng phòng vẫn luôn theo phía hai , Lý Nhị càng thêm khẳng định đôi nam nữ mắt chắc chắn là chủ điếm nghi ngờ gì.
"Đại ca ăn thịt hầm của điếm các ngươi trúng độc c.h.ế.t, các ngươi chịu trách nhiệm."
"Nghe điếm các ngươi ăn , mỗi ngày đều ít thu nhập."
"Ta cũng đòi hỏi nhiều, các ngươi đưa hai trăm lượng bạc là . Tin rằng bạc đối với các ngươi mà hẳn là chuyện nhỏ như lông trâu thôi!"
"Tiền đến tay, lập tức tìm đưa ca ca về nhà an táng, đối ngoại thì uống rượu quá chén ngã c.h.ế.t, chứ thịt hầm của điếm các ngươi đầu độc."
Nói xong, còn dùng giọng điệu đáng ghét với hai vợ chồng: "Hai vị xem vì ảnh hưởng đến danh tiếng điếm của các ngươi mà suy nghĩ chu đáo bao."
Thẩm Xuân Dương một bên thật sự chịu nổi vẻ đắc ý của Lý Nhị, liền xông lên định đ.á.n.h , nhưng Giả Thanh Sơn kéo .
Giả Thanh Sơn lạnh: "Nếu chúng đưa bạc thì ? Ngươi định gì?"
"Thì sẽ báo quan, thịt hầm của điếm các ngươi độc đầu độc c.h.ế.t đại ca , xem các ngươi còn ăn thế nào !"
Nói xong, còn dùng ánh mắt dâm tà Lý Quả Nhi một cái.
Ánh mắt Lý Nhị khiến Lý Quả Nhi cảm thấy khó chịu.
Giả Thanh Sơn một bên trầm giọng : "Vậy thì báo quan !" Lý Nhị ngăn Hổ Tử đang chạy khỏi điếm báo quan.
Nguyên tưởng chỉ cần hù dọa một chút là bọn họ sẽ ngoan ngoãn đưa bạc cho , ngờ bọn họ báo quan, trong lòng khỏi chút sợ hãi.
Lý Nhị đang suy nghĩ để giải quyết vấn đề mắt thì thấy bên ngoài cửa truyền đến một câu: "Xin nhường đường, quan gia đến !"
Nghe thấy hai chữ "quan gia", Lý Nhị khỏi run rẩy , ngẩng đầu lên thì thấy mười mấy nha dịch mặc nha phục đang về phía , dẫn đầu là một nam tử trung niên dáng cao lớn.
"Vương Bổ Đầu, chính là vu oan thịt hầm của điếm chúng độc ăn c.h.ế.t đại ca !" Hổ Tử chỉ Lý Nhị với nam tử trung niên cũng mặc nha phục.
Trong đám đông ai một câu: "Nghe Vương Bổ Đầu lợi hại, giúp Huyện lệnh đại nhân phá ít vụ án khó khăn..."
Lý Nhị thấy cuộc chuyện trong đám đông càng thêm hoảng loạn, lờ mờ thể thấy những giọt mồ hôi trán.
Hắn tuy là kẻ vô nhưng sợ nhất giao thiệp với quan phủ, đó vì cờ b.ạ.c mà giam ngục.
Mỗi ngày tiếng kêu t.h.ả.m thiết từ các phòng giam khác truyền đến ngớt, còn những con chuột to như mèo lợi dụng lúc ngươi ngủ mà c.ắ.n xé thịt ngươi...
Nghĩ đến đây, Lý Nhị bắt đầu run rẩy nên lời.
Hai vợ chồng thấy vẻ mặt sợ hãi của Lý Nhị khi thấy nha dịch khỏi buồn .
"Các ngươi chính là chủ điếm?" Nhìn đôi nam nữ đang mặt , Vương Bổ Đầu mở miệng hỏi.