Chương 132:
"Được , tiên cứ cho cháu một cơ hội ." Ông Thư ký Lý tiếp. "Trong huyện chúng hẳng là ít động cơ cũ, sắp thể sử dụng nữa nhỉ.”
Thư ký Lý trả lời. "Có, nhưng hẳng là công xã tìm.”
Loại xe sắp thành phế phẩm, đa đều các công xã cướp đoạt.
Huyện trưởng Lữ ho khan. "Vậy, thì tìm cho Tiểu Bác một cái thử nghiệm .”
Tốt gì cũng là thần đồng tuyên truyền , vẫn nên ủng hộ một chút. Hơn nữa, đứa nhỏ tâm phát triển huyện như , ông vẫn nên ủng hộ thì hơn, đúng là một bé ngoan.
Ngay đó đứa trẻ ngoan Giang Bác bỗng hỏi. "Sau khi cải tiến xong, thể thưởng phiếu ?”
Huyện trưởng Lữ: "..."
Hiệu trưởng Tô còn sửng sốt hơn, nghĩ tới cháu trai nhỏ của tự tin và thành thật như , bất thình lình những lời , thiếu chút nữa nhịn che khuôn mặt già nua.
Giang Bác một chút cũng ngượng ngùng, trong ký ức của , đây là một mô hình sinh tồn công bằng. Anh xuất lực, khác xuất vật tư, mang loại tinh thần , ở trong tận thế sẽ thể tồn tại.
Những cầu lợi, thể sống sót.
Hơn nữa, bình thường cái gì cũng , phần thưởng là thứ thật sự cần mới thể tận tâm tận lực , nếu là thứ cần, sẽ thể xuất hết lực. Vì , để thể việc nhất, sẽ chủ động hỏi thù lao của .
Cả phòng việc chìm trong sự yên tĩnh năm giây mới xuất hiện giọng ho khan của Huyện trưởng Lữ.
Hiệu trưởng Tô lúng túng . "Huyện trưởng Lữ, đứa nhỏ tuổi còn nhỏ, hiểu chuyện, mong ngài đừng để trong lòng.”
Giang Bác lập tức phản bác. "Không, cháu nghiêm túc, cháu cần phiếu.”
Hiệu trưởng Tô . "Cháu cần phiếu để gì? Ông nội cho cháu ?”
"Không , cháu tự kiếm, cháu mua đồ ăn và quần áo mới cho Sở Sở.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-132.html.]
Huyện trưởng Lữ lúc mới lên tiếng. "Nếu nhớ lầm thì Sở Sở là em gái của đứa nhỏ .”
Hiệu trưởng Tô gật đầu. "Quan hệ của em chúng nó .”
TBC
Huyện trưởng Lữ cảm thấy chuyện cũng dễ hiểu, dù cũng là đứa trẻ còn nhỏ, , nhất định là trở thành nam tử hán mặt em gái.
"Tiểu Bác , nếu cháu thể cải tiến động cơ thành công, thì, chú sẽ thuê cháu cố vấn kỹ thuật của huyện chúng , trở thành một tư vấn kỹ thuật liền thể nhận trợ cấp và phiếu.”
Giang Bác . "Giống như quyền lợi của cha ạ?”
Huyện trưởng Lữ . "Đãi ngộ so với bọn họ hơn." Vị trí kỹ thuật ai cũng so sánh .
Tất nhiên, điều kiện tiên quyết là Giang Bác thể cải tiến thành công.
Nói thật, kỳ vọng của ông đối với đứa nhỏ Giang Bác quá lớn, cho dù là thần đồng, nhưng tuổi tác vẫn còn khá nhỏ. Nghiên cứu đó, cũng thể là trùng hợp, cũng thể là thiên phú phương diện đó, nhưng thể điều gì cũng thiên phú.
mà Giang Bác còn chút vui. "Cháu bận rộn, còn cùng em học, thể tham gia việc.”
Không bên cạnh, Sở Sở sẽ thể tập trung học tập.
Lỡ như Tô Bảo Cương dạy hư thì ?
Huyện trưởng Lữ nghĩ tới một công việc chính thức ghét bỏ như .
“..... Thế thì, khi cần cháu cố vấn cháu mới đến việc, bình thường cứ học như hiện tại, thành xong sẽ thưởng cho cháu… 'phiếu' phần thưởng." Ông cảm thấy lẽ chuyện lương thực cứu trợ và mưa nhân tạo cho phát điên , mà cùng một đứa trẻ học tiểu học thảo luận chuyện cố vấn kỹ thuật.
Giang Bác lúc mới vui vẻ trả lời. "Đồng ý.
Giang Bác là phái hành động tích cực, chỉ cần trả thù lao hợp lý thì thái độ việc của sẽ khá .
Vừa chuyện xong, Giang Bác đề nghị xem tình hình xe cộ ở huyện một chút để công tác điều tra.