Chương 239:
Mã Đại Trụ kinh ngạc : "Cháu đúng là , phân hóa học thật sự thể cho hoa màu phát triển ?"
Tống Sở : "Đương nhiên thể."
Giang Bác cũng khẳng định : "Có thể."
Mã Đại Trụ lập tức : "Trẻ con thể , các cháu còn nhỏ, hiểu chuyện , đây chính là chuyện lớn."
TBC
Giang Bác : "Cháu , cháu biết."
Mã Đại Trụ ha ha: "Chị, chị Tiểu Bác nhà chúng kìa… Thật khoác lác.”
Mã Lan gượng: "Thật sự là thằng bé ."
Mã Đại Trụ: “...” Không nổi.
Chờ Tô Chí Phong từ trường học trở về, Mã Đại Trụ vẻ mặt đau khổ xác nhận với Tô Chí Phong một nữa, cuối cùng nhận kết quả, phân hóa học là cháu trai chơi đùa .
"Chị, chị chuyện nên thế nào. Nếu để cho của đại đội , nhà chúng ?"
Mã Đại Trụ lo lắng gần chết, huyện hồ đồ như , để một nhóc con thứ đặt xuống ruộng, đây là chuyện .
Ngộ nhỡ để của đại đội , nhà ông cụ Mã bọn họ ở trong đội ?
Mã Lan : "Cho nên khi trở về, đừng chuyện là . Nói cách khác, phân hóa học đúng là đang trong giai đoạn thử nghiệm, nhưng tỉ lệ hoa màu thể phát triển là lớn. Dù tin tức trong huyện chính là như thế, nếu như thất bại, chúng vĩnh viễn đừng chuyện , nếu thành công..."
"Chúng thể lan truyền rộng rãi." Mã Đại Trụ .
Mã Lan gật đầu: "Chính là như ."
Tô Chí Phong: “...”
Tống Sở Mã Lan một cái, Mã Đại Trụ một cái, nghiêm túc : "Cậu lớn, tin tưởng Tiểu Bác. Vì cái , Tiểu Bác bỏ nhiều tâm huyết. Anh thể, thì nhất định thể, lòng tin."
Tô Chí Phong : "Cho dù lòng tin với Tiểu Bác, cũng lòng tin đối với lãnh đạo huyện, nghĩ xem lãnh đạo huyện sẽ bậy ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-239.html.]
Mã Đại Trụ vẫn cảm thấy để một đứa nhỏ bậy, ông đúng là lòng tin.
Mã Lan : "Chuyện huyện đều định , đại đội chúng vui thì thể gì chứ? Coi như loạn, công xã còn thể đồng ý?"
Mã Đại Trụ : "Sao ? Đại đội Mã Gia chúng đều là nhà ông cụ Mã, chúng đoàn kết là sẽ !"
Đây chính là sức mạnh của đại đội Mã Gia.
Trước khi giải phóng, đại đội Mã Gia chính là dòng tộc lớn ở nơi đó.
Mã Lan thấy bọn họ phản như thế, thì chút tức giận, : "Vậy loạn , phân hóa học dùng , còn mặt mũi mà dùng ? Hơn nữa, thứ Tiểu Bác , là gia đình bên ngoại ủng hộ, là ý gì?"
Mã Đại Trụ chột .
"Chị, chuyện thể tính như ."
"Sao , thành công nào cũng kèm với rủi ro, thứ vô ích ? Mã Đại Trụ, chị cho , chuyện quyết định như , trở về coi như cái gì cũng ."
Mã Đại Trụ: “...”
Giang Bác cũng vui, thứ khác chê: "Cháu tìm Huyện trưởng đổi chỗ khác."
Tống Sở : " nếu đổi chỗ, lương thực ở chỗ khác phát triển , lương thực bên nhà bà ngoại sẽ phát triển ."
Mã Lan : "Ai bảo bọn họ nhát gan chứ, nhát gan c.h.ế.t đói, gan lớn ấm no."
Tô Chí Phong : "Phải tin tưởng chính phủ, tin tưởng đảng."
Mã Đại Trụ lắp ba lắp bắp : "Vậy, em trở về ..."
Mã Lan hỏi: "Nói cái gì?"
" , thế nào?" Chính Mã Đại Trụ cũng thế nào, cũng thể , ông đến huyện chẳng là uổng công một chuyến .
Tô Chí Phong kiến thức nhiều hơn về cái nên ông phổ cập chút khoa học: "Loại phân hóa học đúng là thứ , ở nước ngoài cũng đưa sử dụng từ lâu , luôn thắc mắc vì nước ngoài có thể ăn no ư? Một là bọn họ ít , hai chính là bọn họ sử dụng phân hóa học."