Chương 327:
Anh cảm thấy tâm trạng hiện tại của bản đang , dễ cáu gắt, hiện tại chỉ nghỉ ngơi vài ngày để bình tâm trạng, đợi đến khi nào đất nước xử lý xong đám gián điệp thì .
Giang Bác việc nữa, chỉ Huyện trưởng Lữ ngừng than thở bên , mà ngay cả các chuyên gia của Viện Nghiên cứu Công nghệ Vô tuyến cũng lo lắng đến bạc tóc.
Họ nhiều cảm hứng thông qua các thiết kỹ thuật do Giang Bác cung cấp, họ còn tới thảo luận cùng với Giang Bác một chút, nhưng cho đồng chí Giang Bác vụ việc gián điệp cho tâm lý tổn thương, đầu óc và cơ thể cần nghỉ ngơi, thể cùng thảo luận về các vấn đề .
Một nhóm chuyên gia khi tin tức , ngay cả chuyên gia lớn tuổi nhất cũng khỏi thương tiếc, thương tổn thật sự quá lớn, nhất là nên để cho chuyên gia nhỏ nghỉ ngơi.
Sợ quấy rầy sẽ chuyên gia nhỏ tức giận nên bọn họ cũng dám thúc giục, chỉ thể thấp thỏm lo lắng, hy vọng chuyên gia nhỏ nhanh chóng bình phục.
...
Sự nhàn nhã của Giang Bác khiến cho bọn Tô Bảo Cương cũng khổ.
Ban đầu, mấy đứa nhỏ vì thấy thành tích bản tăng lên liền vô cùng vui sướng, mời Giang Bác ngoài ăn cơm. Trước đây dịp , nhưng hiện tại gián điệp bắt, thành cơ hội .
Thấy Sở Sở cảm động Giang Bác liền đáp ứng.
Thế là cả đám củ cải đến tiệm cơm Quốc Doanh ăn cơm.
Vì sự bảo vệ của Tiểu Vũ cùng Chu Đại Sơn, với Mã Lan với Tô Chí Phong bọn trẻ gian riêng tư nên cùng. Thay đó, họ cho chúng phiếu lương thực và phiếu thịt dự phòng, để chúng thể ăn no bụng.
Tống Sở lâu ngoài, nhưng là đầu tiên mấy đứa nhỏ bọn cô tự ngoài ăn cơm, cảm giác ý nghĩa khác biệt.
Một bữa ăn chứa đựng vô vàn sự vui vẻ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-327.html.]
TBC
Khi thấy Tống Sở vui, Giang Bác cũng cảm thấy hài lòng. Từ tới nay luôn là cứng rắn với cần cứng, nương tay với điều… Đám nhóc dường như cũng vui mừng bởi điểm cải thiện.
Anh liền tự đưa quyết định, tiếp tục dạy bổ túc cho bọn chúng, ví dụ như mở một lớp luyện hè. Dù thì trong kì nghỉ hè Sở Sở cũng tiếp tục sách mà học tập, học cùng thì cô sẽ cảm thấy nhàm chán, thành mấy đứa trẻ vẫn là sự lựa chọn nhất.
Lũ trẻ khi thấy quyết định của , sợ tới mức cầm nổi bát.
Tuy rằng thành tích cao lên thì vui, nhưng quá trình học thật sự thống khổ.
Dưới hai mắt của Giang Bác, tinh thần của chúng nhịn mà khẩn trương, còn khủng bố hơn là ông nội chằm chằm nữa, cái cảm giác đấy thật sự chút nào.
Chúng Sở Sở, hy vọng Sở Sở thể vài lời giúp đỡ bọn chúng.
Mấu chốt là Sở Sở vui mừng khôn xiết. "Thật , cả, Hai, chị Tiểu Phương, em trai Tiểu Minh, chúng thể cùng nghỉ hè, cùng học tập chăm chỉ ."
Tô Bảo Cương: "Không em còn sách , bọn nên phiền em thì hơn."
Tô Bảo Minh gật đầu lia lịa: " đúng, thể quấy rầy chị Sở Sở ."
Tô Bảo Phương . "Mẹ em , em học cách xử sự đúng."
Tô Bảo Lượng: "... Anh ở nhà chăm sóc Tiểu Phương."
Tống Sở cảm thấy quá chu đáo, cô xua tay. "Kỳ nghỉ hè em sẽ sách, em học đánh máy và luyện tiếng nước ngoài nên thời gian để ."
Tống Sở hiện tại cũng vội sách, "Mèo con lang thang" khiến cô cảm động nhiều, nếu cảm hứng cùng chủ đề để thì cô sẽ vội . Cô cũng học cách đánh máy để về thể tự một , cô lúc nào Giang Bác cũng đánh máy giúp , nó chiếm nhiều thời gian của . "Cho nên cần lo lắng sẽ quấy rầy em , chúng sẽ cùng học tập, cùng thi đại học."