Đối với việc này, Tống Sở giải thích với Mã Lan và những người khác: “Lúc con viết đã sửa đổi một chút, nếu viết quá thực tế, xoáy sâu cuộc đời của khác sẽ quá , hơn nữa, như thế thể cường điệu hơn cảm động lòng người.”
…
Đợi đến khi Mã Lan làm, một số đồng chí trong đơn vị đã xem qua sách lập tức tới tìm bà hỏi nội dung, nhưng bà dám trả lời.
Cũng may Xưởng trưởng Cao tới kịp, đuổi những người đó .
tâm trạng Xưởng trưởng Cao cũng tốt.
Mã Lan hỏi: “Xưởng trưởng, vậy, chuyện luyện thép xảy vấn đề gì ư?”
“Ôi…” Xưởng trưởng Cao nhìn bà, thở dài một .
TBC
Ông nhớ đến một câu nói đã từng 'miếu nhỏ chứa được Phật lớn', miếu này của ông thật sự quá nhỏ, cho nên giữ Tiểu Mã - mẹ của nhà khoa học nhỏ thiên tài.
Vẻ mặt này của ông làm cho Mã Lan căng thẳng, luôn cảm thấy có gì đó ổn.
Xưởng trưởng Cao thở dài: “Đừng lo lắng, là chuyện tốt.”
Mã Lan liền thở phào nhẹ nhõm: “Có chuyện gì vậy?”
“Hôm nay bên Thủ đô liên lạc với , bọn họ nói trước đây bà ở công đoàn có biểu hiện rất tốt, bên đó đang thiếu một chủ nhiệm, muốn điều động bà tới làm chủ nhiệm, thêm trọng trách cho bà.”
“...!” Mã Lan hoảng sợ, thông tin này quá đột ngột.
Bà dám tin nói: “Khoảng cách xa như vậy, họ biết có làm tốt được , ông nói xem?”
“Thủ trưởng Trần nói, đã đến đây một lần, cảm thấy tuyên truyền văn hóa trong xưởng chúng làm rất tốt, tường còn làm một bức tường về lịch sử rất có ý tưởng, cảm thấy bà là một đồng chí có thể làm chuyện lớn, đúng lúc bên Thủ đô mặc dù có quy mô lớn nhưng ở phương diện xây dựng thiếu, nên mới điều động người bên chúng qua đó.”
Ban đầu Mã Lan cảm thấy rất kích động, năng lực làm việc của bản tốt như vậy , nhưng rất nhanh đã tỉnh ́o lại, mình xuất sắc đến vậy… cần phải hỏi, chắc chắn là vì con trai của bà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-378.html.]
“Xưởng trưởng, có thể , gia ̀nh ở đây.”
Xưởng trưởng Cao thở dài: “Bên Thủ đô còn nói, quyển sách của Sở Sở rất tuyệt vời, họ thấy rằng đây là một học sinh rất ưu tú, chờ được kỳ thi tốt nghiệp của Sở Sở, muốn tuyển chọn trước thời hạn, tới lúc đó cần phải xem thành tích, cứ trực tiếp , thêm cố vấn Tô sản xuất phân bón hóa học, vậy càng cần phải nói rồi.”
Mã Lan: “…..”
“Bọn họ còn nói có thể dạy dỗ được con giỏi như vậy chắc chắn cha mẹ cũng là một giáo viên xuất sắc, vì vậy thầy Tô cũng được điều động tới Thủ đô làm giáo viên trường trung học, vấn đề gia ̀nh của cô đều được giải quyết. Tiểu Mã à, nói thật là mặc dù nỡ, nhưng bà vẫn nên nắm lấy cơ hội tốt, đến thủ đô sẽ tốt hơn cho mọi người.”
Mã Lan thầm nghĩ nếu như đây là thế kỷ hai mươi mốt, bà chắc chắn già mồm, trực tiếp thu dọn đồ đạc đem cả gia ̀nh lên Bắc Kinh mua nhà.
phải bây giờ.
“Tiểu Mã à, tổ chức vì nhà bà lo lắng như vậy, lại còn rất chiếu cố tới bà, chúng phải báo đáp tổ chức thật tốt, bên nói nhà cũng đã sắp xếp xong .”
Khóe miệng Mã Lan giật giật: “Xưởng trưởng, rõ ̀ng ông biết nguyên nhân chính là vì cái gì.”
Xưởng trưởng Cao nói: “Có thể hồ đồ nhưng nhận điều , thì vẫn nên chớ nói .”
Mã Lan: “…..”
Vì thông tin điều động công ́c, lòng Mã Lan rất nặng nề. Khi tan ca về nhà, thầy Tô đưa đứa nhỏ trở về, Huyện trưởng Lữ cũng đến.
Huyện trưởng Lữ thở dài, vì ông được thăng chức.
“Nhờ phúc của , được thăng chức rồi, sớm sẽ trở thành bí thư.”
“…..”
Một nhà Mã Lan bốn người ngồi vây quanh ông , Mã Lan nói: “Huyện trưởng Lữ, việc bị điều ông biết chứ.”
Tô Chí Phong nói: “Còn có , lại biết mình ưu tú như vậy.”
Huyện trưởng Lữ vỗ về nói: “Đừng xem thường mình như vậy, theo thấy hai đồng chí đều rất ưu tú. Phương pháp giáo dục của thầy giáo Tô rất tiến bộ, bà Mã làm việc cũng rất tốt.”