Mã Lan liếc các vợ quân nhân, : "Thật xin , vật một bạn tặng, dạo bọn trẻ ham học thích chơi, thấy đắt quá nên trả cho ."
Cái cũng là một lời dối, con bướm thực sự phòng thí nghiệm thu hồi, dù thứ cũng thể để lâu ở bên ngoài, lỡ như mật thám đánh cắp thì ? Hơn nữa nếu mang nó trở về phòng thí nghiệm, tuyệt đối cũng thể cho bên ngoài mượn.
Việc mượn đồ thành, khiến những vợ quân nhân chút bất mãn.
Tất cả bây giờ đơn giản nhẹ nhàng, mượn đồ qua là chuyện bình thường, lúc mượn , vô luận là lý do gì cũng thoát khỏi một câu keo kiệt.
Ít nhiều cũng một ý kiến về Mã Lan.
Hơn nữa, gia đình bọn họ ở trong khu quân khu hợp thành đặc thù, điều càng cho nhà Mã Lan bỗng cô lập.
Khi về nhà, những bà với con rằng cho mượn, chúng cũng lạ gì, đừng lui tới với đứa trẻ nhà bọn họ nữa.
Vì , bọn Tống Sở cô lập.
Tống Sở thèm để ý loại chuyện , suy cho cùng, trong thâm tâm cô và Tiểu Bác trong khu quân sự họ luôn cô lập, vì , cũng sự khác biệt.
Nếu thời gian để chú ý đến điều , hơn là xem một kiến thức, trường học sắp khai giảng .
Giang Bác quan tâm đến những điều đấy, lúc vẫn đang thực hiện lời hứa của , bây giờ phòng thí nghiệm hứa sẽ cung cấp cho bọn họ kỹ thuật .
Anh cần hỗ trợ hơn.
Trước đây chỉ theo tiêu chuẩn đồ chơi, do đó, các yêu cầu dữ liệu về mặt quá cao, bây giờ vì đất nước, cho nên hiệu suất của máy bay cải thiện, ví dụ như bay cao hơn, thời lượng pin khỏe hơn, khả năng thu tín hiệu cao hơn, khả năng chuyển đổi chip cũng cần cải thiện.
Thế hệ đầu tiên tồn tại, đối với Giang Bác hiện tại chỉ là vấn đề điều chỉnh dữ liệu, vì dành quá nhiều thời gian cho thế hệ thứ hai, đó tập trung tinh thần cho em nhà họ Lôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-412.html.]
Lôi Hổ và Lôi Báo hiện hưởng những lợi ích to lớn do kế hoạch của Giang Bác mang . Thử nghĩ xem, một từng cho rằng là một tên cặn bã vô dụng đột nhiên phát hiện thể thi đỗ, cảm giác thành tựu đúng là quá tuyệt vời.
Nhìn thấy Giang Bác chăm lo việc học việc còn quan tâm họ liền cảm động.
Lôi Hổ chân thành : "Anh Tiểu Bác, đúng là một trai nghĩa khí, Lôi Hổ, đời nguyện theo lăn lộn, chờ khi nhập ngũ trở về, sẽ cảnh vệ cho suốt cuộc đời còn !"
Giang Bác: "... Không, sẽ nhận học viện quân sự!" Anh chỉ vì vội vàng đem họ đến học viện quân sự càng sớm càng , mới chỉ cho bọn họ điểm quan trọng!
TBC
"Không việc gì, vì em, thể điều chỉnh một chút kế hoạch ." Lôi Hổ cam đoan , thành khẩn vỗ n.g.ự.c . "Ở trong lòng , em là hết."
Lôi Báo : " cũng thể cảnh vệ của , sẽ ở cùng trai."
Giang Bác: "....."
Tống Sở thấy Giang Bác thật sự khác yêu thích, vui vẻ, khỏi nở nụ ngọt ngào.
Anh Tiểu Bác của cô ngày càng nhiều bạn bè, càng ngày sẽ càng thích nghi với xã hội .
Hai ngày khi nhập học, Giang Bác gửi tài liệu mà chuẩn cho viện nghiên cứu.
Nhân tiện, còn thương lượng các điều kiện với viện nghiên cứu.
Anh thể tham gia viện nghiên cứu, nhưng sẽ việc, nếu thứ gì , sẽ tới lấy, nhưng bình thường viện nghiên cứu đừng tìm .
Để yêu cầu của thuyết phục, Giang Bác còn với Tiểu Vũ một lý do thuyết phục: " cần cảm hứng để thứ."
Nói cách khác, bình thời bất kỳ cảm hứng nào, tìm cũng vô dụng.